Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 230

Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:47:47
Lượt xem: 174

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tốt, thứ đều , chỉ là trong thôn hai thanh niên trí thức mới tới, khiến còn lời để .”

Hiện nay Vu Viên Viên chỉ cần nghĩ tới Bạch Linh Linh là chút thông cảm với Hoắc Đình Xuyên.

Người phụ nữ giống như miếng cao dán, như là với bọn họ .

May mà ở bên ngoài dính như , nhưng vẫn dám đến cửa tìm .

Tần Sương tò mò, “Trong thôn kẻ kì quặc tới ?”

“Không chỉ thế , nữ thanh niên trí thức đó, tới thôn quấn lấy Tiểu Xuyên Tử, cần mặt mũi nữa, khiến cho họ mỗi ngày đều giống như là phòng trộm .”

“Hơn nữa, những thanh niên trí thức đó cả ngày đều châm chọc nữ thanh niên trí thức Bạch , mỗi ngày đều như chơi, gì cũng xong, khác hễ thì bắt đầu rơi nước mắt, đó gọi là đóa hoa trắng nhỏ.”

“Nếu là các thím trong thôn mắt phóng lửa, khiến chúng tớ dường như giống đang bắt nạt cô .”

Tần Sương hỏi tiếp, những khác tan về .

Hoắc Đình Xuyên chạy giống như là đào mạng trong sân, vửa châm chọc, thì thấy đôi mắt to của Tần Sương .

“Mẹ kiếp!”

“Chị Sương về ạ? Chị về khi nào?”

“Vừa mới tới nhà lâu, em vội vàng như chuyện gì, phía chó đuổi em ?”

“Ôi… chị Sương cứu mạng, em hồ ly tinh quấn lấy, cô hút tinh huyết của em, đáng sợ lắm!”

Tần Sương: “…………”

“Đứng dậy, là đàn ông trưởng thành, cái gì mà , một đóa hoa trắng dọa em thành thế , gì!”

“Chị ?” Hoắc Đình Xuyên .

“Viên Viên với chị một chút.”

Dương Minh Trạch thấy em gái bình an về, cũng để ý đến Hoắc Đình Xuyên xui xẻo, thẳng tới quan tâm : “Trên đường thứ đều thuận lợi chứ? Không thương chứ?”

“Em vẫn , xảy chút chuyện nhỏ ngoài ý , em thương gì, nhưng khí bên đó thật , em trở về Kinh Đô còn thăm ông bà, sức khỏe của họ đều , thể yên tâm.”

“Vậy thì , em lâu như , bọn đều lo cho em, thế giới bên ngoài vẫn hỗn loạn, em xinh như , thật sợ em bán mất.”

Anh tuy thủ của em gái giỏi, nhưng thường bên bờ hồ thì khó tránh cũng lúc ướt giày.

Nếu thật sự xảy việc ngoài ý , già trẻ trong nhà họ đều buồn đến chết.

Tần Sương thấy gầy nhiều, : “Mọi gần đây mệt ? Sao gầy nhiều như ? Lẽ nào lương thực trong nhà đủ ăn?”

“Chị Sương, đừng nhắc đến nữa, thịt trong nhà sớm ăn hết, thỉnh thoảng lên núi săn bắt, nhưng may mắn như chị, cũng cách ba năm ngày mới ăn một bữa, thịt lợn thị trấn dễ mua, chất béo, cả ngày việc ruộng, gầy tập thể cả đám , chị khuôn mặt tròn của Viên Viên tóp .” Hoắc Đình Châu châm chọc .

Họ cũng là do vận may gì, những động vật núi giống như thành tinh, cũng chỉ thỉnh thoảng mới bắt một hai con.

Bọn họ đông , đều là thể lực tráng kiện, tất nhiên cũng bữa chén ngon miệng.

“Được , trở về , ngày mai sẽ lên núi tìm cho ăn, nhưng hai con thỏ là để bạn với Hổ Tử, tối nay đành tạm bợ một chút, nhưng mang về nhiều đặc sản và quà từ phương na, xem mà chia .”

Vừa thấy mang quà về, mấy vội ngay cái túi vải gai mặt đất.

Hoắc Đình Xuyên tay nhanh nhất mở túi, thấy bên trong cái gì cũng , liền hô hào .

“Chị Sương, những thứ đều là chị mua về ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-230.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

“Ừ, nếu mang quá nhiều, lẽ còn mua thêm nữa, những quà tặng nhỏ là đặc sắc của dân tộc thiểu , thích thì chia , dù cũng đáng bao nhiêu tiền, nhưng cái mới mẻ, đợi Tết đến về nhà, quà tặng cho nhà là .”

Trong gian của cô còn nhiều, từ khi tới nơi đây, gian, cô quen trữ hàng hóa.

Bất kể là đồ gì cũng đều mua một ít cất trữ.

Mấy Mục Nghiệp Kiêu khi chào hỏi xong, mới xuống cạnh Tần Sương hỏi: “Sương Sương, , gần đây trong thôn náo nhiệt, đặc biệt là mấy thanh niên trí thức, mỗi ngày cãi một trận nhỏ, ba ngày cãi một trận to, nữ thanh niên trí thức bên đó cả ngày cà khịa .”

“Còn con thứ ba nhà họ Triệu trong thôn là đàn ông, nhiều năm như sinh con, vốn của vợ:”

“Còn …..”

Tần Sương Mục Nghiệp Kiêu tám chuyện lúc thì lúc thì gì.

Thật thể nhiều tin tức ngõ ngách như .

Đến đàn ông nhà một đêm mấy đều , cứ như là một phụ nữ bình thường.

Cô hiện nay là hoài nghi, cô sẽ sống sống cô độc chứ?

Tần Sương trở về, tối đó sân nhỏ náo nhiệt, Tần Sương ăn cơm kể chuyện thấy đường.

Đặc biệt là thế lực ngầm bên đó, với họ nếu cũng thì chớ một .

Phụ nữa gặp nguy hiểm , đàn ông cũng nhất định an .

Nếu là bây giờ kĩ thuật lạc hậu, việc mua bán nội tạng, chừng bên đó sẽ còn loạn hơn cả bây giờ nữa.

Đời bên đó thường mất tích, mang bắc Myanmar bán lấy thận, nghĩ đến sợ hãi.

để đe dọa, mong mấy họ đều đề phòng.

Ăn cơm xong, Tần Sương sắp xếp cho Hổ Tử, về phòng tắm rửa lên giường nghỉ ngơi.

Ở Điểm thanh niên trí thức bên , tối nay cũng vô cùng náo nhiệt.

Đóa bạch liên hoa Bạch Linh Linh thích nhưng cũng vài đàn ông mắt mù.

Còn từ khi Bạch Linh Linh tới Điểm thanh niên trí thức từng nấu một bữa cơm.

Tuy là co đưa tiền để khác giúp cô , nhưng bản cả ngày việc, còn hếch mũi lên , khiến cho nhiều nữ thanh niên trí thức dễ chịu.

Đều ở thành phố tới, cũng lấy cảm giác ưu việt hơn.

Đặc biệt là tối nay giặt quần áo mất thùng nước của Điểm thanh niên trí thức, trở về lóc trốn tránh trách nhiệm.

Sau đó vì chuyện , buổi tối, cả Điểm thanh niên trí thức đều là tiếng mắng mỏ, hàng xóm bên cạnh đến nhét bông lỗ tai.

Còn Bạch Linh Linh , cúi đầu ánh mắt vô cùng u ám.

Những sớm muộn gì cũng cho họ tay!

Ngày hôm , Tần Sương xuất hiện, giống như phát hiện một đại lục mới.

“Ai da, thanh niên trí thức Tần về ? Về khi nào ?”

Mấy thím bình thường vẫn qua với cô, thấy cô trở về, tất nhiên là tới chào hỏi.

Tần Sương thấy cũng trả lời: “Chập tối hôm qua cháu mới về, thím gần đây khỏe ?”

“Khỏe, khỏe, chúng đều nhớ cháu, những ngày cháu ở đây, chúng đều cảm thấy thiếu gì đó.”

, chúng cũng nhớ cháu.”

Loading...