Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 250
Cập nhật lúc: 2025-04-02 23:08:31
Lượt xem: 180
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thiếu một cái ghế, Tần Sương liền bê một hòn đá đến thế.
Cô bày hai chiếc bàn vuông nhỏ trong sân, từng bát canh dê nóng hổi bưng lên, cùng với bánh bao hấp.
Cả sân nhà chìm ngập trong mùi thơm ngào ngạt, khiến nuốt nước miếng ừng ực.
Tần Sương còn mang một bình rượu trắng, Triệu Vân Phong : “Vị lãnh đạo thể ăn cơm ạ, nên xưng hô với ông thế nào?”
Triệu Vân Phong rời mắt khỏi bàn ăn, chút ngại ngùng : “ tên Triệu Vân Phong, cô cứ gọi là chú Triệu là , đây đơn vị, cần câu nệ như .”
“Vâng, chú Triệu và các cứ tự nhiên nhé, chúng ăn chuyện, hoặc ăn xong cũng .”
Cô bỏ lỡ ánh mắt của ba họ, lẽ lúc ăn cơm, ba họ sẽ thời gian để chuyện.
Tần Sương cùng ba vị khách một bàn, nhóm bạn nhỏ một bàn.
Đợi chỗ, Tần Sương mới rót rượu, : “Chú Triệu, cháu mời chú một ly, đường xa đến đây vất vả .”
“ mà, mấy thể uống rượu nhỉ?”
Cảnh vệ và tài xế Tần Sương , lập tức lắc đầu: “Chúng thể uống rượu khi việc, dễ xảy sơ suất, canh dê ngon như là chúng mãn nguyện .”
“Vậy , thể uống rượu thì uống nhiều canh dê một chút, đều là thịt dê tươi, vị ngon, bánh bao cũng nhiều, ăn đủ thì nấu mì cho , đừng khách sáo.”
“Còn sa tế, rau mùi, hành lá bàn đều là gia vị, thích gì thì cho thêm , ăn , nguội sẽ mùi.”
Triệu Vân Phong ly rượu mặt, thầm nghĩ uống ít một chút chắc .
Ông lâu uống rượu, coi như nhân tiện thư giãn một chút, chỉ cần uống nhiều thì sẽ vấn đề gì.
Bên Hoắc Đình Xuyên mặc kệ bọn họ như thế nào, lúc bọn họ bắt đầu ăn uống ngon lành.
Tay nghề của Lục Thần và Vu Viên Viên càng ngày càng tiến bộ, những món ăn cho tiền cũng đổi .
Cắn một miếng bánh bao, húp một ngụm canh dê, thật sự quá ngon.
May mà xung quanh đây ngoài nhà của bọn họ thì hàng xóm nào khác, nếu ngày nào cũng ăn thịt, chắc chắn hàng xóm mắng chửi đến nơi .
Bên Triệu Vân Phong, đều vùi đầu ăn uống, chỉ Tần Sương và Triệu Vân Phong thỉnh thoảng chuyện, còn đều tập trung ăn uống.
Uống rượu trắng nồng độ cao, ăn thịt dê thơm phức.
Triệu Vân Phong đột nhiên ở thêm vài ngày mới về.
Cho đến khi đều ăn uống no say, Tần Sương mới lên tiếng: “Chú Triệu, những bản vẽ cháu giao cho , chế tạo hết ? Có mang theo mẫu nào cho cháu xem thử ?”
Triệu Vân Phong , liếc những bên cạnh, vội trả lời.
Tần Sương hiểu ý ông , liền : “Chúng trong nhà chuyện ạ!”
Triệu Vân Phong: “Được, trong nhà .”
Mặc dù đều là của Tần Sương, nhưng chuyện hiện tại vẫn thuộc về bí mật, ông thể cẩn thận.
Sau khi trong nhà mới, Tần Sương bật đèn năng lượng mặt trời lên, Triệu Vân Phong thứ thu hút.
“Đây là... đèn bàn?”
Tần Sương gật đầu: “ , còn là sạc năng lượng mặt trời, cháu thiết kế, chỉ là vật liệu khó tìm, chỉ hai cái.”
“Giỏi quá, hổ danh là cháu, năng lượng mặt trời là thứ mà chú đang nghĩ đến đấy.”
“Vâng, chính là thứ chú đang nghĩ, phơi nắng là điện, thiện với môi trường đúng ạ?”
Triệu Vân Phong kích động như một đứa trẻ, mân mê nó buông tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-250.html.]
“Cái ... cái thể...”
“Không thể.” Tần Sương trực tiếp cắt ngang.
“Chú Triệu, cháu tốn ít nguyên vật liệu mới thứ , nếu , cháu sẽ vẽ bản thiết kế cho, tự về lấy, thứ chỉ cần nguyên vật liệu thì đơn giản.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Triệu Vân Phong thấy cô cho, cũng ngại ngùng dám mở miệng nữa, nghĩ bụng bản vẽ cũng , ông tin là .
Sau đó, ông xuống giường đất, : “Đồng chí Tiểu Tần, bản vẽ cháu đưa , chúng quả thực chế tạo nhiều thành phẩm, nhưng so sánh với bản của cháu thì vẫn còn kém xa.”
“Ồ? Đã mang theo mẫu đến , cho cháu xem thử.”
Triệu Vân Phong hiệu cho cảnh vệ, viên cảnh vệ lập tức lấy hai khẩu s.ú.n.g ngắn mới nhất từ trong túi .
“Đồng chí Tần, chính là hai khẩu , cô xem thử là vấn đề ở .”
Tần Sương nhận lấy s.ú.n.g ngắn, bề ngoài quả thực giống hệt với khẩu cô mua, nhưng cầm lên trọng lượng linh kiện đúng.
Kiếp cô thường xuyên chơi súng, cho nên còn quen thuộc hơn cả những quân nhân .
Chỉ cần cầm lên là vấn đề.
“Chú Triệu, trọng lượng đúng, để cháu tháo xem thử.”
Triệu Vân Phong , vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Dù cô là phát minh nó, cũng cần cầm lên vấn đề chứ.
Cho đến khi Tần Sương tháo rời ba khẩu súng, mới lên tiếng: “Hai lò xo bên trong đủ lực, nguyên liệu nào hơn ?”
“Phải là lực b.ắ.n của viên đạn phụ thuộc lực nén của lò xo .”
“Lúc khi , chẳng lẽ phát hiện vấn đề ?”
Triệu Vân Phong thấy cô thẳng thừng như , tự nhiên cũng vấn đề , nhưng hiện tại nguyên vật liệu hạn, bọn họ cố gắng hết sức .
Tần Sương thấy ông ấp a ấp úng, liền thở dài : “Có là máy móc sản xuất đạt?”
“ , nhiều máy móc của chúng đều là thiết nhập khẩu, vất vả lắm mới xin .”
“Nếu chúng thể tự sản xuất máy móc hơn, chắc chắn s.ú.n.g ngắn chế tạo sẽ hơn.”
Tần Sương đỡ trán, xem thúc đẩy sản xuất, dây chuyền sản xuất cũng mau chóng cải tạo, nếu đồ vật sẽ chỉ lãng phí nguyên vật liệu.
Liền : “Vậy , đợi cháu hai ngày, cháu ngoài tìm một ít nguyên vật liệu, đó thử chế tạo một cái máy, nếu hơn cái mua thì dùng cái của cháu.”
“ nếu thông qua, trả tiền nguyên vật liệu cho cháu, cháu nghèo!”
Triệu Vân Phong , hai mắt lập tức sáng lên.
“Đồng chí Tiểu Tần, cháu thật sự chế tạo máy móc?”
“Chắc là , chỉ là nguyên vật liệu bên xưởng thép phái lấy giúp cháu, cháu lấy , còn những linh kiện nhỏ nhặt gì đó, cần lo.”
“Được , , cháu vẽ những thứ cần dùng đây, ngày mai sẽ lấy giúp cháu.”
Thấy ông nóng lòng như , Tần Sương đành lấy giấy vẽ và bút chì , vẽ ngay mặt ông .
Phải là đây cô cũng vẽ, may mà gần đây rảnh rỗi nên mua mấy cuốn sách về sản xuất máy móc cơ bản.
Đương nhiên, vì mua mấy cuốn sách , cô cũng mắng hệ thống mấy ngày.
Cô từng đến việc mua sách mà tính tiền theo trang nào, một hào một trang, một cuốn sách hơn hai trăm trang, tuy là nhiều, nhưng đáng ghét.
Ngay cả bìa sách cũng tính hai hào, thật quá đáng!
Triệu Vân Phong cô ngừng vẽ, ánh mắt càng lúc càng sáng.