Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 260
Cập nhật lúc: 2025-04-02 23:09:25
Lượt xem: 155
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hơn nữa, chị dâu , em bọn họ đều quý mến cô, một con gái ngầu lợi hại hào phóng như , tìm thứ hai.
Cho nên, dù chết, cũng thể để chị dâu xảy chuyện.
Mà lúc , Tần Sương đang đuổi theo tên gián điệp chạy trốn phía . Tên khốn thấy cô đuổi theo liền đầu bỏ chạy, khiến cô tức đến mức đầu bốc khói.
May mà cô thường xuyên chạy nhảy trong rừng, nhanh đuổi kịp tên .
“Chạy , chạy nữa?!”
Tần Sương tức giận đến mức nổ tung, vì đuổi theo mà cô tình hình ở nhà thế nào , hy vọng Võ Bằng đủ sức ứng phó.
“Hừ, ngờ thể lực của đồng chí Tần như , đuổi theo , cô sợ chúng mai phục ?” Tên siết chặt khẩu s.ú.n.g trong tay, .
Tần Sương nhếch mép: “ đuổi theo , các mai phục thì cứ việc xông lên hết ! Hôm nay, sẽ cho các mà về!”
“Khẩu khí thật lớn! Không nắm đ.ấ.m của đồng chí Tần cứng như lời ?”
“Bắt cô !”
Tần Sương thấy hơn chục tên xông từ trong bóng tối, thầm nghĩ, quả nhiên là mai phục!
“Các cũng đông đấy chứ, ngờ Tần Sương mặt mũi lớn như , khiến các tốn nhiều công sức như thế.”
“Hừ, chỉ cần cô ngoan ngoãn theo chúng , chúng đảm bảo sẽ động đến một sợi tóc của cô. Nếu cô dám chống cự, thì đừng trách chúng khách sáo!”
Tên cầm đầu dặn dò, nếu thể bắt sống thì bắt sống, thì g.i.ế.c chết.
Người mà bọn họ , thì hủy diệt.
Nhìn thấy hơn chục họng s.ú.n.g đen ngòm chĩa , Tần Sương khỏi cảm thấy bực .
Đã bao lâu cô gặp tình huống như thế , xem vẫn là đánh thật sự mới kích thích.
Khuôn mặt cô hiện lên nụ quỷ dị: “Hôm nay chính là ngày giỗ của các !”
Vừa dứt lời, Tần Sương liền rút một quả b.o.m flashbang , ném về phía bọn chúng, đó nhanh chóng lăn sang một bên.
Tiếng nổ vang lên, ánh sáng chói lòa xé toạc màn đêm, tiếp theo là tiếng la hét thảm thiết vang vọng khắp khu rừng.
Đợi cho bọn chúng b.o.m flashbang gây choáng váng, Tần Sương mới mở mắt, dậy.
Lưu Dương chạy đến, thấy cảnh tượng thê thảm của đám , liền ngay là chị dâu sử dụng b.o.m flashbang.
Giữa đêm hôm khuya khoắt, trong rừng rậm tối đen như mực, sử dụng thứ , ai mà chịu cho nổi.
“Chị dâu, chị chứ?”
Thấy đến, Tần Sương liền : “ , những giao cho xử lý, về nhà xem . À, cần giữ quá nhiều sống , lãng phí lương thực!”
Khóe miệng Lưu Dương giật giật: “Em , bên cứ để em lo.”
Dặn dò xong, Tần Sương lập tức xoay chạy về nhà.
Ban đầu, cô tưởng rằng chỉ hơn hai mươi tên là ghê gớm lắm , ngờ đối phương dám liều lĩnh như .
Chạy đến gần nhà, cô phát hiện xung quanh còn ai.
Trong lòng cô lập tức trầm xuống, chẳng lẽ ở nhà xảy chuyện ?
Không kịp suy nghĩ nhiều, cô đẩy cửa xông , lớn tiếng gọi: “Võ Bằng! Anh tư! Mọi ?”
Trong phòng, thấy tiếng gọi của Tần Sương, lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa , ngoại trừ Võ Bằng, những còn đều sợ chết.
Hoắc Đình Xuyên thấy Tần Sương trở về, vội vàng mở cửa phòng, : “Chị Sương, chúng em ở đây, chúng em .”
“Phù...” Nghe thấy đều bình an vô sự, Tần Sương lúc mới yên tâm.
“Mọi là . bọn chúng xử lý gần hết , nhưng thể vẫn còn sót vài tên, vẫn cẩn thận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-260.html.]
“Tối nay nghỉ ngơi trong sân , Võ Bằng canh gác . Bên vẫn còn chút việc, xem .”
Nghe cô còn ngoài, đều lo lắng.
“Em gái, cần giúp gì ? Anh tư thể giúp em.”
“Còn em nữa, em cũng thể giúp chị dâu!”
Tần Sương suy nghĩ một chút, bên hình như thật sự là thiếu .
“Vậy , hai cùng , những còn ngủ , đừng nghĩ ngợi lung tung nữa, nghỉ ngơi thôi.”
Mục Nghiệp Kiêu bọn họ giúp gì, cũng gì thêm, đợi bọn họ rời , cô liền xoay trở về phòng.
Tần Sương dẫn theo hai đến nơi giam giữ đám gián điệp, bắt đầu thẩm vấn suốt đêm.
Lưu Dương khi xử lý xong việc, chỉ mang theo hai tên trở về, tất cả đồ đạc bọn chúng đều tịch thu.
Hoắc Đình Xuyên và Dương Minh Trạch thấy hai mắt của bọn chúng chảy đầy máu, đều giật hoảng sợ.
Lưu Dương Tần Sương, báo cáo: “Chị dâu, bên xử lý xong, hai tên cần thẩm vấn ngay bây giờ ?”
“Không cần, nhốt . Cậu thông báo cho đội trưởng, là việc gì nữa. Sau đó, gọi điện thoại về Kinh Đô, hỏi xem xử lý những thế nào, công an huyện chắc chắn là nhốt bọn chúng.”
“Có thể âm thầm đưa nhiều đây như , nếu là bao che, đánh c.h.ế.t cũng tin.”
“Tiện thể hỏi xem đội trưởng đến nơi ? Nhớ là khi gọi xong thì trả tiền điện thoại, sẽ thanh toán cho.”
Lưu Dương: “Rõ, bây giờ ngay.”
Đêm đó, vì thấy tiếng súng, đều ngủ trong hầm.
May mà trời sáng, đội trưởng gõ trống khua chiêng, thông báo là an , bọn sa lưới.
Bên phía Kinh Đô, khi nhận tin, lập tức lệnh cho quân khu đóng quân ở Đông Bắc phái đến hỗ trợ.
Cũng bởi vì chuyện , cấp bắt đầu coi trọng năng lực của Tần Sương.
Dù , một thủ bất phàm, thể cải tạo vũ khí và chế tạo máy móc, trừ phi đầu óc vấn đề, nếu , ai mà chiêu mộ cô chứ.
Tần Phong khi tin con gái khủng bố tấn công, cũng sợ đến toát mồ hôi lạnh.
May mà bên đó chuyện gì, nếu , giờ ông mua vé tàu đến chỗ con gái .
Thủ trưởng còn đặc biệt tìm ông chuyện lâu.
Nói , chủ yếu là hy vọng con gái ông thể trở về Kinh Đô cống hiến cho đất nước.
Tần Phong trở về văn phòng mà đầu óc vẫn còn choáng váng, thầm nghĩ, xem năng lực gây chuyện của con gái ông ghê gớm .
Bảo là an phận thủ thường mà?
Sao tự chuốc phiền phức thế ?
Tuy nhiên, nghĩ đến sự phát triển tụt hậu của đất nước hiện tại, ông liền im lặng.
Dù ông cũng là Hoa Hạ, yêu nước là thể nào.
Nghĩ , ông liền cầm điện thoại bàn, gọi đến đội sản xuất thôn Cảnh Dương.
Ông tự ngóng ý kiến của con gái, đó mới quyết định bước tiếp theo.
Tần Sương bận rộn cả đêm, mới chợp mắt một lúc thì ba cô gọi điện thoại đến.
Cô uể oải bò dậy, đến đội sản xuất.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Alo, ba, con đây.”
Nghe thấy giọng con gái, Tần Phong vội vàng hỏi: “Con chứ? Có thương ?”
“Con , chỉ là bận rộn cả đêm nên mệt, mới ngủ thì ba gọi dậy điện thoại. Có chuyện gì ạ?”