Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 271
Cập nhật lúc: 2025-04-02 23:09:48
Lượt xem: 134
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kế hoạch ban đầu là đợt huấn luyện đầu tiên sẽ loại 30 , 30 còn sẽ tiếp tục tham gia khóa huấn luyện đặc biệt tiếp theo. Cô nghiên cứu kỹ lưỡng tất cả các phương pháp huấn luyện, bây giờ chỉ cần chờ lũ chuột bạch lồng để thử nghiệm kết quả.
Thực , đây cũng là đầu tiên cô chuyện , chỉ thể ủy khuất cho bọn họ .
Tuy nhiên, bất kể kết quả cuối cùng như thế nào, những khi trở về chắc chắn đều là cao thủ, điều cô thể đảm bảo.
Sau khi tất cả đeo vòng tay và quần áo huấn luyện xong, Tần Sương bắt đầu đưa bài huấn luyện đầu tiên trong ngày.
Kể từ ngày huấn luyện chính thức bắt đầu, Tần Sương thường xuyên sớm về muộn.
Một tháng , Hoắc Đình Xuyên đột nhiên chạy đến, rằng Lục Thần thấy , hỏi thăm nhiều mà ai thấy.
Nghĩ đến nhóm gián điệp đó, bọn họ liền cho rằng Lục Thần thể bắt cóc.
Tần Sương tin mất tích, lập tức mở thiết định vị của , thấy chấm đỏ đang di chuyển về phía xa, liền ngay xảy chuyện.
Ngay lập tức, cô tập hợp tất cả , : “Bây giờ 6 đội bốc thăm, 3 đội sẽ cùng xuống núi giải cứu con tin, bắt gián điệp, những đội chọn tiếp tục huấn luyện.”
Vừa thể xuống núi nhiệm vụ, tất cả đều như tiêm m.á.u gà, hưng phấn vô cùng.
Võ Bằng còn xoa xoa tay, hỏi: “Huấn luyện viên, chúng bốc thăm như thế nào?”
“Mỗi đội cử đội trưởng đây, 6 tờ giấy, rút trúng tờ chữ thì với , những rút trúng thì ở để huấn luyện viên Hoắc tiếp tục huấn luyện.”
Cô cảm thấy dẫn theo 30 là đủ , dù bọn họ cũng huấn luyện bài bản trong thời gian dài như , nếu ngay cả nhiệm vụ cỏn con mà cũng thành , chi bằng giải tán cho xong.
Sau đó, 6 đội trưởng bước khỏi hàng, chuẩn bốc thăm.
Đám lính thấy, liền hò hét cổ vũ: “Đội trưởng, cố lên! Chúng xuống núi nhiệm vụ!”
“ , đội trưởng, cố lên! Nhất định rút trúng đấy!”
Tần Sương cũng vội vàng xuống núi, dù Lục Thần cũng thiết định vị, bọn chúng tốn nhiều công sức bắt cóc như , chắc chắn sẽ dễ dàng g.i.ế.c c.h.ế.t .
Sau đó, trong bầu khí náo nhiệt, ba nhanh chóng chọn .
Võ Bằng thấy rút trúng tờ giấy trắng, trong nháy mắt .
Tuy nhiên, Lưu Dương rút trúng.
Hai đội trưởng còn , một tên là Kiều Thông, một tên là Tống Nghĩa.
Đội chọn thì vui mừng hớn hở, đội chọn thì ủ rũ chán nản.
Tần Sương liền lên tiếng: “Những đội chọn, vẫn còn cơ hội, hãy cố gắng ở căn cứ huấn luyện cho , dù thì hai tháng nữa sẽ chính thức kiểm tra, đến lúc đó đừng ai loại lóc om sòm đấy.”
“Còn những chọn, bây giờ theo đến kho lấy vũ khí và trang phục chiến đấu.”
Hoắc Đình Châu thấy cô dẫn theo, liền cô với ánh mắt oán trách. Nghĩ thầm, chẳng lẽ bây giờ vô dụng đến mức đó ? Ngay cả việc bắt gián điệp cũng cần tay, vợ lợi hại quá, cũng áp lực lắm chứ bộ.
Tần Sương đến kho, nhanh chóng lấy những bộ quần áo chiến đấu và vũ khí chuẩn từ trong gian. Ban đầu cô cứ nghĩ sẽ dùng đến, kết quả bây giờ lôi sử dụng .
Đám lính nhận trang , hai mắt đều sáng rực. Thầm nghĩ, đây là trang phục chiến đấu ? Còn vũ khí, đều là hàng cao cấp, ngay cả áo chống đạn cũng , huấn luyện viên của bọn họ là thần tiên hạ phàm ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-271.html.]
Tần Sương thấy bọn họ ngây , liền lên tiếng: “Còn đó gì, mau đồ , 15 phút xuất phát.”
Bây giờ là cuối tháng 11, trong núi tuyết rơi dày đặc.
Hoắc Đình Xuyên thể nhanh chóng đến đây là nhờ học cách trượt tuyết.
Đương nhiên, môn thể thao , lâu khi tuyết rơi, tất cả đều học .
Sau đó, 30 chuẩn xong xuôi, Tần Sương hôn tạm biệt Hoắc Đình Châu, đó dẫn theo đeo ván trượt tuyết, nhanh chóng xuống núi.
Hoắc Đình Xuyên dẫn đường phía , đến khi xuống đến chân núi, tháo ván trượt tuyết , đưa cho cất giữ, đó liền lên đường giải cứu con tin.
Do thời tiết ở Đông Bắc lạnh, đường cũng thấy bóng dáng ai.
Mọi đều bộ, lâu đến thị trấn.
Tần Sương lấy thiết định vị , thấy chấm đỏ ngừng di chuyển, nhưng vẫn còn cách thị trấn một đoạn, đành dẫn theo tiếp tục lên đường.
May mà tất cả đều quen đường tuyết, nếu chắc chắn sẽ mệt chết.
Khi cách ngày càng gần, Tần Sương liền lệnh cho dừng .
“Lưu Dương, dẫn theo tiểu đội của 500 mét, thăm dò tình hình .”
“Những còn ẩn nấp tại chỗ, chờ lệnh.”
Lưu Dương: “Rõ! Đảm bảo thành nhiệm vụ!”
Sau khi nhận mệnh lệnh, đám lính nhanh chóng tìm chỗ ẩn nấp.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tần Sương cũng gần đó mai phục , chỉ thể một bước tính một bước. Nếu tuyết rơi thì còn đỡ, đằng tuyết phủ trắng xóa, vô cùng khó khăn.
Bên , Lục Thần khi mở mắt , phát hiện trói chặt, lập tức bắt cóc.
Anh chỉ là vườn vệ sinh một lát, đột nhiên mắt tối sầm , đó còn gì nữa.
Người thường ngoài an , kết quả ở ngay trong vườn nhà cũng bắt cóc.
Anh ngờ xui xẻo như .
Tuy nhiên, nghĩ đến thiết lén mà Tần Sương đưa cho vẫn luôn đeo , chắc hẳn bọn họ mất tích sẽ đến cứu .
Sau đó, trái tim đang hoảng loạn của dần dần bình tĩnh trở . Chỉ cần chết, nhất định sẽ đợi Tần Sương đến cứu.
Người ngoài cô đang gì, nhưng những bạn sống chung một sân với cô đều phận của cô, đương nhiên cũng gần đây cô đang gì trong núi sâu. Dù thì căn cứ đó cũng là do bọn họ giúp cô xây dựng.
Tuy nhiên, dù cũng là con tin, chẳng lẽ thể đốt thêm cho một cái lò sưởi ? Anh cảm thấy sắp c.h.ế.t cóng .
Còn cơm nước, chẳng lẽ cho ăn một bữa ? Thật là tôn trọng con tin gì cả.
Bên , Lưu Dương dẫn theo tiểu đội, cẩn thận tiếp cận căn nhà nhỏ mà nhóm đang ẩn náu, đường phát hiện bất kỳ tên lính canh nào.
Có thể là do mùa đông quá lạnh, cũng thể là do bọn chúng cho rằng ẩn náu kỹ, sợ phát hiện.
Thế nhưng, bọn chúng ngờ rằng, Tần Sương sớm chuẩn , chỉ cần bọn chúng dám tay, bọn họ thể theo dấu vết mà truy đuổi bất cứ lúc nào.