Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 278
Cập nhật lúc: 2025-04-02 23:10:10
Lượt xem: 148
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Nam Hi thấy hai đòi quà, lập tức như mèo xù lông, gào lên: “Đã tặng cho em thì là của em, đòi , cửa , ngay cả cửa sổ cũng em bịt kín ! Hừ~!”
Nhìn em gái xù lông, Hoắc Đình Xuyên : “Em xem, em cũng sắp lấy chồng , còn trẻ con như ?”
“Em chị Sương, chị dâu tương lai của em xem, tuổi tác cũng hơn em bao nhiêu, em, chậc chậc...”
“ là so sánh thì đau khổ!”
Hoắc Nam Hi trai mỉa mai cũng giận, mà còn vênh váo đáp: “Em đương nhiên là lợi hại nhất , cần ? Hơn nữa, so với cả, cũng chẳng khá hơn là bao, chúng đều như cả thôi, đừng ai chê ai.”
Hoắc Viễn Quân hai đứa con trai con gái cãi chí chóe, khỏi đau đầu.
“Hai đứa bếp giúp việc , ngày Tết đừng cãi mặt ba.”
Ngoại trừ đứa con trai cả khiến ông yên tâm , hai đứa , đứa nào cũng khiến ông đau đầu.
May mà đứa con trai thứ hai con dâu tương lai dạy dỗ ở nông thôn, nếu chắc chắn sẽ trở thành công tử bột nhà họ Hoắc.
Nói đến cô con dâu tương lai , ông quả thực hài lòng, giỏi võ, thông minh lanh lợi, đúng là con trai ông mắt , cho dù ông nghỉ hưu, nhà họ Hoắc cũng cần lo lắng sẽ suy tàn.
Cho nên, câu “lấy vợ lấy đức” của xưa quả thực sai, nếu sẽ hủy hoại ba đời.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngay cả quà Tết mà con dâu tương lai tặng, cũng đều là những thứ vô cùng quý giá, ngay cả đồng nghiệp của ông cũng ít ghen tị.
Vợ ông còn mặc bộ quần áo mới khoe khoang khắp nơi, vẻ mặt vô cùng vui vẻ.
Bây giờ chỉ cần đợi hai đứa đăng ký kết hôn, mấy năm nữa sinh cho ông một đứa cháu trai, ông sẽ còn gì hối tiếc nữa.
Gia đình họ Hoắc vui vẻ hòa thuận, còn gia đình họ Dương thì chút tiếc nuối vì Tần Phong và gia đình ở đây.
May mà Dương Minh Trạch trở về, mang theo quà và giải thích về nhiệm vụ của Tần Sương, ông bà nội nhà họ Dương mới tiếp tục hỏi han nữa.
Con trai tiền đồ, bây giờ cháu trai cháu gái cũng tiền đồ, bọn họ là bậc cha chú chỉ thể ủng hộ sự nghiệp của con cháu.
Sau đó, theo thời gian trôi qua, cuối cùng cũng đến giờ ăn cơm tất niên chiều 30 Tết năm 1977.
Tần Sương bàn ăn đầy ắp thịt cá, thầm nghĩ, quả nhiên ba cô tay là khác hẳn.
Nhìn những món ăn ngon lành, mắt, cho dù ăn cũng khiến thèm thuồng.
Đám lính càng cần .
Mặc dù bình thường khẩu phần ăn cũng tệ, nhưng những món ăn hôm nay qua là ngay do đầu bếp nấu.
Sau khi hỏi thăm, mới là do ba của huấn luyện viên đích xuống bếp, phận của ông , ai nấy đều vô cùng kính nể.
Ba của huấn luyện viên chỉ chức vụ cao, mà còn hề kiêu ngạo, bây giờ ngay cả tay nghề nấu nướng cũng giỏi như , thật sự khiến ghen tị.
“Võ Bằng, xem, ba của huấn luyện viên nấu ăn ngon như , phó huấn luyện viên chắc chắn sẽ hưởng phúc ?”
“Nếu một vợ nấu ăn ngon như , nhất định sẽ nâng niu như bảo bối.”
Vài quen Tần Sương , đều lộ vẻ mặt khó tả.
Nhất là Mục Nghiệp Kiêu, cô : “Nếu ngưỡng mộ như , để huấn luyện viên nấu cho các một bữa? Đảm bảo khiến các nhớ đời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-278.html.]
“Thôi thôi, chúng sợ huấn luyện viên phạt, thôi bỏ !”
Đám cũng chỉ dám nghĩ trong lòng, tuyệt đối dám để Tần Sương nấu ăn cho bọn họ, nếu , đến chuyện khác, phó huấn luyện viên cũng sẽ cho bọn họ sắc mặt xem.
Chỉ vài chuyện im lặng gì, chờ đến ngày nào đó sẽ xem trò của bọn họ.
Nếu Tần Sương nấu ăn, thì chắc chắn cô đầu thai mới , nếu , ai ăn cũng chết.
Một ngay cả nhóm lửa cũng thể đốt cháy cả nhà bếp, bọn họ thật sự sợ .
Lúc , Tần Sương bê hai thùng đồ uống , : “Hôm nay ăn Tết, ai uống rượu thì mỗi một bát, nhiều hơn , ai uống rượu thì uống nước ngọt, uống thoải mái!”
“Oa, huấn luyện viên, cô đúng là huấn luyện viên ruột của chúng , ngay cả thứ cũng chuẩn cho chúng .”
“ , cuối cùng cũng uống rượu , năm mới chúng quẩy hết !”
Tần Sương thấy vui vẻ như , liền tiếp: “Lát nữa ăn cơm xong, mỗi chúng sẽ biểu diễn một tiết mục, biểu diễn gì cũng , sẽ đặt ba giải thưởng, biểu diễn nhất sẽ phần thưởng bất ngờ, các tham gia ?”
Đám lính thấy biểu diễn sẽ phần thưởng, lập tức tò mò hỏi: “Huấn luyện viên, thể cho chúng phần thưởng là gì ?”
Tần Sương lắc đầu: “Không , thì sẽ còn bất ngờ nữa, cho nên cố gắng lên, phần thưởng chắc chắn sẽ khiến thất vọng.”
Ban đầu cô còn đang nghĩ khi ăn cơm xong sẽ gì, bây giờ là , nhiều như , tin là ai tài lẻ gì.
Dù thì bất kể biểu diễn thế nào, mục đích chính là để vui vẻ.
Sau khi tất cả các món ăn dọn lên, Tần Sương mới bàn ăn, : “Hôm nay là 30 Tết, do tình hình đặc biệt nên nhiều thể về nhà, xin vì khiến thể sum họp cùng gia đình, đợi khi huấn luyện kết thúc, sẽ cho nghỉ phép 10 ngày, về nhà thăm gia đình.”
“Huấn luyện viên, cô khách sáo , chúng đều là quân nhân, cho dù huấn luyện ở đây, chúng cũng chắc về nhà, cho nên cô cần xin chúng .”
“ , chúng thể cùng ăn Tết, còn cảm thấy náo nhiệt.”
“ , chúng gì hối tiếc, dù về nhà cũng chắc ăn nhiều thịt như .”
“Ha ha ha... đúng!”
Tần Sương thấy đều tâm trạng gì khác, mới tiếp tục : “ cũng nhiều nữa, chỉ một câu cuối cùng, năm mới chúc tất cả thăng quan phát tài, lấy vợ sinh con!”
“Bộp bộp bộp~!!!” Mọi đồng loạt vỗ tay.
“Được , ăn cơm thôi!”
Theo tiếng hô “ăn cơm thôi” của Tần Sương, liền nâng ly, đồng thanh : “Chúc mừng năm mới!”
Nhìn thấy vui vẻ như , Tần Sương cũng tự rót cho một chén rượu trắng.
Hôm nay vui, nhất định uống một chút, dù tửu lượng của cô cũng tệ.
Tần Phong thấy đám lính tôn kính con gái như , trong lòng cũng vui mừng.
Ai thể ngờ, kiếp là trùm hắc đạo, kiếp đổi phận.
Không chỉ thể đường hoàng sống ánh mặt trời, mà bên cạnh còn thêm nhiều như , ngay cả tương lai cũng hy vọng.
Nhất là con gái ông , phận kìm hãm, nhiều việc thể , bây giờ thể tỏa sáng rực rỡ ở thế giới , thật sự .