Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 282
Cập nhật lúc: 2025-04-03 13:53:58
Lượt xem: 157
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi cho phép, Dương Minh Trạch mới mở cửa bước , đó thấy Hoắc Đình Xuyên đang cầm một chiếc máy ảnh mới tinh tay, vênh váo khoe khoang.
“Anh Trạch, chiếc máy ảnh của em thế nào? Là quà Tết chị dâu tặng em đấy, hắc hắc!”
Dương Minh Trạch thấy dáng vẻ đắc ý của , liền trợn trắng mắt.
“Em gái, đây là quà mà nhà mua cho em, lúc nào rảnh rỗi em cứ từ từ xem, thiếu gì mua cho.”
Tần Sương thấy hàng mà trai đưa cho, liền ngẩn , thầm nghĩ, tư mua bao nhiêu đồ .
“Anh tư, đợi một chút, cũng quà, cần ghen tị với .”
Vừa , cô thấy ánh mắt ghen tị của trai khi thấy chiếc máy ảnh.
Đều là nhà, cô đương nhiên sẽ thiên vị, đó, cô cũng lấy một chiếc máy ảnh giống hệt đưa cho trai: “Đây là quà Tết của , chụp nhiều ảnh gửi về nhà nhé, dù thì nơi thể sẽ là kỷ niệm thời thanh xuân của chúng .”
Dù , khi kỳ thi đại học khôi phục, bọn họ thể sẽ bao giờ trở nơi nữa.
Nhiều năm , khi nhớ những ngày tháng cùng xuống nông thôn việc, chắc chắn sẽ tràn ngập kỷ niệm.
Dương Minh Trạch món quà quý giá, thấy em gái chân thành như , đành “mặt dày” nhận lấy.
“Làm em gái tốn kém , tư sẽ từ từ bù đắp cho em, đợi khi nào hai đứa về thành phố tổ chức hôn lễ, tư sẽ thêm của hồi môn cho em, đảm bảo em gái của sẽ xuất giá rình rang.”
“Được, em chờ đến ngày đó.” – Tần Sương đáp.
Trưa hôm , lúc vẫn còn đang lo lắng cho Vu Viên Viên, cô cuối cùng cũng tỉnh dậy.
Mục Nghiệp Kiêu thấy cô tỉnh, liền thở phào nhẹ nhõm: “Nếu còn tỉnh, chúng đưa đến bệnh viện , rốt cuộc là ? Làm bọn sợ hết hồn.”
“Nước, rót cho một ly nước.” Vu Viên Viên khi ngủ một giấc, lúc đói khát.
Sau khi uống hết một ly nước ấm, cô mới : “ bọn buôn dọa sợ, đó tàu gần như ngủ , cho nên xuống tàu, tinh thần thả lỏng liền chịu đựng nổi, ngủ quên mất, lo lắng .”
“Không là , ít ngoài thôi, nguy hiểm lắm.”
Cô thật sự lo lắng lâu, sợ bạn bệnh gì, may mà Vu Viên Viên tỉnh.
Tần Sương Vu Viên Viên tỉnh, liền bưng một bát cháo kê : “Đói ? Uống chút cháo , lát nữa hẵng ăn cơm.”
Vu Viên Viên thấy , liền : “Làm phiền chăm sóc , may mà thông minh, nếu thật sự bọn buôn bắt cóc , bọn buôn nhiều như chứ, thật sự là dọa c.h.ế.t .”
Bây giờ nghĩ ánh mắt dâm tà của tên , cô vẫn còn thấy sợ.
“Không là , nhưng mà nhà của khỏe ? Sao về nhà một chuyến mà gầy nhiều ?”
Vu Viên Viên thấy gầy , liền thở dài: “Đừng nhắc đến nữa, về nhà, ban đầu chuyện đều , kết quả chị dâu , cứ nhất quyết đòi chia nhà, ba tức giận đến mức suýt nữa nhập viện.”
“Điều khiến tức giận hơn nữa là trai ngăn cản, đó hai thấy chịu nổi nữa, liền chia thì chia, ba sẽ sống cùng , chung là Tết năm nay thật sự khó chịu.”
“May mà ba sớm chuẩn của hồi môn cho , mà chị dâu còn mắng chửi ầm ĩ, là con gái, cho nhiều đồ như đúng là lãng phí.”
“Cuối cùng, ba tức giận đến mức cắt đứt quan hệ với gia đình trai, sống c.h.ế.t mặc bay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-282.html.]
“Hai thấy bộ mặt tham lam của chị dâu , hận thể ăn thịt uống m.á.u ba , đúng là bằng cầm thú.”
“May mà hai hiếu thảo, chị dâu hai cũng hiền lành, nếu cũng yên tâm trở về đây.”
Hai thấy chuyện nhà cô , cũng chút đồng cảm.
Nhà nào cũng nỗi khổ riêng, nhà nào mà chẳng một đứa con “trời đánh.”
Tần Sương vỗ vai cô , an ủi: “Đừng nghĩ nhiều như , đợi khi kết hôn, đón ba đến ở cùng, dù Võ Bằng cũng ba , hai cùng hiếu kính với ba .”
“Hơn nữa, trai việc tuyệt tình như , chắc chắn sẽ gặp báo ứng, đừng nghĩ nhiều nữa, gầy rộc , bọn còn tưởng về nhà bắt nạt.”
Sau khi trút bầu tâm sự, trong lòng Vu Viên Viên cũng thoải mái hơn, : “Làm chê .”
Mục Nghiệp Kiêu trợn trắng mắt: “So với nhà , nhà cũng chẳng khá hơn là bao, ba ruột chẳng khác gì ba dượng, cho nên đừng ai chê ai, chỉ cần bản sống là .”
“Ừm, chúng sẽ ngày càng hơn.”
Sắp đến tháng ba , bao lâu nữa, bọn họ thể rời khỏi đây, cuộc sống chắc chắn sẽ ngày càng hơn.
Theo thời gian trôi qua, ngày kiểm tra cuối cùng cũng đến.
Hôm đó, Tần Sương mặt 60 lính chuẩn sẵn sàng, nghiêm túc : “Bắt đầu kiểm tra, phạm vi kiểm tra chắc hẳn rõ, trong vòng một ngày, 30 sống sót chính là chiến thắng, cho nên từ giờ phút trở , những bên cạnh các đều là kẻ thù, sẽ theo dõi tình hình của màn hình giám sát, chuẩn xong ?”
“Sẵn sàng!” Mọi đồng thanh đáp.
“Rất , bây giờ là 7 giờ 19 phút sáng, 8 giờ tất cả bắt đầu hành động, thời gian kết thúc là 12 giờ đêm.”
“Đeo bịt mắt , bây giờ sẽ đưa đến địa điểm kiểm tra.”
Tần Sương chọn xong địa điểm kiểm tra, nơi đó động vật lớn, ngay cả bầy sói cũng cô tiêu diệt.
Bây giờ chỉ cần chờ bọn họ kiểm tra xong, cô sẽ nghỉ ngơi một thời gian, đó chuẩn cho kỳ thi đại học sắp tới.
Sau khi Tần Sương và Hoắc Đình Châu đưa 60 đến hai địa điểm khác , bọn họ liền trở căn cứ.
Nhìn thấy một đám chấm đỏ đang di chuyển màn hình, Hoắc Đình Châu càng xem càng thấy thú vị.
“Vợ , bộ thiết , khi chúng rời khỏi đây, cần mang theo ?”
“Tùy , nếu thích thì mang theo, dù em còn thể thêm một lô nữa, nhưng mà nếu cấp hỏi thì cứ bây giờ nguyên liệu khó kiếm, để bọn họ đợi thêm một thời gian.”
Không cô nghiên cứu thiết , mà là công nghệ hiện tại căn bản theo kịp, ngay cả nguyên liệu cơ bản cũng .
Tuy rằng cô giúp đất nước trở nên hùng mạnh, nhưng “dục tốc bất đạt”, chỉ khi nào nguyên liệu đầy đủ, cô mới thể nghiên cứu nhiều thứ hơn.
Ví dụ như , việc cô chế tạo s.ú.n.g ống, một là do máy móc đủ hiện đại, hai là do nguyên liệu cũng kém xa so với .
Dù thì cô cũng chuẩn xong dữ liệu của một nguyên liệu, chỉ cần chờ Hoắc Đình Châu trở về báo cáo, sẽ mang bản thiết kế về.
Còn cô, đợi khi nào trở về Kinh Đô, đến viện nghiên cứu tính tiếp.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dù , mấy tháng bận rộn, bây giờ cô chỉ nghỉ ngơi, gì cả.