Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 345

Cập nhật lúc: 2025-04-03 23:22:36
Lượt xem: 128

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Sương lắc lắc bàn tay đánh đau, bà lão vẫn học cách cư xử, bước lên tiếp tục đưa tay tát “bốp” một cái.

“Không chuyện thì câm miệng cho . Ngoài nhờ các dì các chị dâu ở đây, ai thể giúp liên lạc với đàn ông tên là Trương Trạch ? xem dáng dấp đức hạnh thế nào mà cho phép một bà lão bắt nạt một đứa trẻ nhỏ tưởi như .”

“Người tề gia trị quốc bình thiên hạ. Bây giờ ngay cả hậu viện nhà còn quản lý , thấy vị thủ trưởng vẫn nên về nhà ruộng !”

Lời của Tần Sương khiến xung quanh sửng sốt, nghĩ thầm, cô quyền lực lớn như ? Hơn nữa thế nào thì đây cũng là chuyện nhà , duỗi tay dài ?

cho dù trong lòng những chút tâm tư, cũng nào dám .

Vừa Tần Sương đánh chút kích động, băng cánh tay bắt đầu chảy máu, cô cau mày, nghĩ thầm yếu ớt như .

Khi Đường Mẫn mua sắm cùng chị em về đến nơi, thấy bên một đám đang vây quanh xem náo nhiệt, bà cũng chút tò mò kéo bạn tới.

đang định lên tiếng hỏi chuyện gì xảy thì thấy con dâu nhà ở bên trong, trai tim bà đập thình thịch bước tới: “Sương Sương, con ở chỗ ? Sao con ở trong nhà an tâm dưỡng thương?”

Tần Sương thấy chồng trở về, trấn an : “Mẹ ơi, con , con ngoài hít thở, đứa trẻ chạy tới đụng con, con thấy thằng bé dễ thương nên chuyện một lúc, kết quả bà lão chạy tới một lời đánh . Mẹ xem, cánh tay của con chảy m.á.u , sẽ là đặc vụ của địch phái tới gây phiền phức cho con đấy chứ?”

Mọi thấy mấy chữ “đặc vụ của địch”, bước chân lập tức lùi về phía một chút.

Trương Đại Ny cũng kinh ngạc về phía Tần Sương: “Cô đừng lung tung, đặc vụ của địch. Tại độc ác như ? Cô là hại c.h.ế.t cả nhà chúng đúng ?”

Tần Sương hừ lạnh một tiếng: “Đây là độc ác ? Vẫn còn kém xa bà. Nhìn đứa trẻ gầy gò thế nào, chẳng lẽ là bởi vì ba Trương Trạch quá nghèo ? Nhìn bà cả đầy mỡ, lén lút ăn hết cơm của đứa trẻ đấy chứ?”

Trương Ngọc kéo tay Tần Sương : “Chị ơi, lúc ba em ở nhà thì em còn thể ăn cơm, đều là do kế và cho em ăn, ngay cả sữa mạch nha lúc ba mua cho em cũng bọn họ uống hết, cho nên chị đừng hiểu nhầm ba em.”

Tần Sương cau mày : “Nếu ba của em đối xử với em, tại em chuyện cho ba em ?”

Trương Ngọc hổ cúi đầu: “Ba em việc bận rộn, nếu em tố cáo sẽ còn thường xuyên đánh hơn. Em ba việc phân tâm, nếu ba phân tâm trong lúc nhiệm vụ, cũng sẽ rời bỏ em giống như .”

em thật sự đói, bọn họ cho em ăn gì cả. Mỗi ngày em chẳng gì ngoài một bát cháo ngũ cốc.”

“Còn kế Sử Lai Đệ sinh cho em một em trai căn bản là con của ba em, là con của bà đàn ông khác, khi ba em ở nhà em thấy hết.”

“Người phụ nữ đó chỉ ức h.i.ế.p em, còn cắm sừng ba em. Bọn họ còn chờ khi ba của em hy sinh sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t em, bộ tài sản trong nhà sẽ đều là của bọn họ. Dù bọn họ cũng là !”

Trương Trạch mới trở về, bên ngoài, những lời của con trai, gân xanh nổi lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-345.html.]

Anh vốn tưởng rằng già còn con, ngờ tới là con hoang, còn nhân lúc ở nhà mà bắt nạt con trai .

Mà Trương Đại Ny những lời Trương Ngọc thì chút hoảng hốt: “Thằng ranh con, đừng lung tung, Tiểu Bảo chính là con của bố mày.”

“Phi!”

“Nó là em trai của cháu, cháu thấy kế bào nó gọi đàn ông là ba, hơn nữa cháu còn thấy hai bọn họ lục lọi phòng việc của bố cháu. Nếu cháu dối thì cháu sẽ lớn lên , các là đồ xa!”

Thật hôm nay bé chạy ngoài cũng bởi vì bà lão phát hiện lén, nếu đụng Tần Sương.

Trước đây bọn họ ngược đãi tàn nhẫn, bé còn thể cố gắng chịu đựng, nhưng bây giờ bé sợ hai đó sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nên mới dám ở trong nhà.

Tần Sương như , cô hỏi Trương Ngọc: “Em đàn ông đó ?”

Trương Ngọc gật đầu: “Em . Mỗi đến đây, ông đều gọi bà lão là dì, dáng dấp ông cao, lẽ các chú gác cổng cũng từng thấy ông .”

mỗi đàn ông đó đến đều là nhân lúc ba em ở nhà. Lúc đầu em cũng để ý, vô tình thấy, ba của em bận rộn, mỗi ba trở về em gì đó kế của em cắt ngang kéo ba , cho nên em mới cơ hội với ba, chị ơi, bọn họ thực sự là đặc vụ của địch đấy chứ?”

Trương Đại Ny bịt miệng Trương Ngọc, nghĩ thầm xong đời , những ngày tháng của con gái của bà cũng sắp kết thúc.

Lúc Trương Trạch nện bước chân nặng nề bước , sắc mặt cũng vô cùng nặng nề : “Tiểu Ngọc, ba đến , con cho ba những lời đó là thật ?”

Trương Ngọc thấy đúng là bố , lập tức bước tới ôm lấy đùi ba, lớn kể lể: “Ba ơi, con hề dối, chuyện con đều là sự thật. Bọn họ là , Tiểu Bảo em trai của con, nó mới là con hoang.”

“Còn nữa, ba ơi, bọn họ thường lấy đồ trong phòng việc của ba, mỗi ba về kế kéo . Khi con tìm cơ hội, ba . Nếu hôm nay con gặp chị , bà lão chắc chắn g.i.ế.c c.h.ế.t con .”

“Có là con quá nhiều, sẽ c.h.ế.t ? Hu hu...”

Những xung quanh thấy cảnh tượng , vội vàng gọi nhân viên gác cổng, bây giờ còn gì mà hiểu nữa, trong nhà Trương Trạch là cưới một phần tử .

Đường Mẫn xong, trong lòng vẫn còn sợ hãi, tức giận : “Trương Trạch, trở về, xử lý việc cho , vết thương của con dâu rách . Nếu xử lý thì đợi về nhà ruộng . Sương Sương, chúng về nhà thuốc thôi.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Mỗi ngày đều xảy chuyện gì thế ? Trong khu nhà quân đội để phần tử trộn , còn để một đứa trẻ phát hiện , thật sự là nuôi một đám phế vật.

Đường Mẫn càng nghĩ càng tức giận, nhất là khi nghĩ đến mối nguy hiểm xung quanh con dâu, bà lo lắng chết.

Sau đó về đến nhà, bà kéo tay Tần Sương bắt đầu băng vết thương.

Loading...