Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 375
Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:09:45
Lượt xem: 72
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Sương mỉm cười: “Chuyện kết hôn của các em thì tự mình quyết định đi, chị chỉ có một yêu cầu, nếu dám gieo rắc hy vọng rồi bỏ rơi đối phương thì đừng trách chị trở mặt, không chỉ riêng gì em, Đinh Xuyên cũng vậy, hai người nghe rõ chưa?”
“Còn Nam Hi và Đóa Đóa, tuy rằng hai đứa đều được nuông chiều từ nhỏ, nhưng chị hy vọng hai đứa có thể hiểu chuyện một chút, đừng có lúc nào cũng ghen tuông mù quáng, đều là người trưởng thành rồi, có hiểu lầm gì thì nói rõ ràng. Các em đều là người có sự nghiệp, bạn bè khác giới xung quanh chắc chắn là không ít, cho nên đừng có suy đoán lung tung, tình cảm muốn lâu dài thì phải dựa trên lòng tin, nhớ kỹ chưa?”
Bốn người đồng thanh đáp: “Dạ, nhớ rồi ạ!”
“Được rồi, những lời thừa thãi chị cũng không nói nhiều nữa, đã đến nước này rồi, chắc hẳn các em đều đã suy nghĩ chín chắn rồi.”
“Còn mấy năm nữa mới tốt nghiệp, trong khoảng thời gian này, các em cứ từ từ tìm hiểu nhau, nếu sau khi tốt nghiệp mà tình cảm vẫn như bây giờ, đến lúc đó chị sẽ đích thân tổ chức hôn lễ cho các em, đảm bảo sẽ khiến các em nhớ đời!” Tần Sương cam đoan.
“Cảm ơn chị dâu, em và Đóa Đóa sẽ cố gắng.” Hoắc Đinh Xuyên cười đáp.
“Ôi chao, hôm nay nhà mình đông vui thật đấy!”
Nghe thấy giọng nói của ba chồng, Tần Sương cười đáp: “Ba về rồi ạ.”
Hoắc Viễn Quân cởi áo khoác ngoài, cười nói: “Ừm, xong việc là ba về ngay. Mà hôm nay có hoạt động gì à? Sao Đóa Đóa và Tiểu Mặc đều đến đây vậy?”
Thấy Hoa Đóa Đóa và Hạ Bắc Mặc đều có chút ngại ngùng, Tần Sương cười nói: “Ba, Đóa Đóa và Đinh Xuyên đang hẹn hò, em họ Bắc Mặc và Nam Hi cũng vậy, cho nên hôm nay đến đây là để ra mắt ba mẹ, ba có vui không?”
Nghe vậy, Hoắc Viễn Quân ngẩn người: “Đóa Đóa, cháu nhìn trúng thằng con trai thứ hai nhà bác rồi sao? Mắt cháu không bị mù chứ?”
Hoa Đóa Đóa ngượng ngùng đáp: “Chú, chúng cháu yêu thích lẫn nhau, chú có đồng ý cho cháu và Đinh Xuyên ở bên nhau không ạ?”
Hoắc Viễn Quân cười ha hả: “Đồng ý chứ, cháu gái ngoan như vậy, sao chú lại không đồng ý được. Không ngờ có ngày chú lại trở thành người một nhà với nhà họ Hoa, ba cháu biết chuyện này chưa?”
“Hì hì, chú yên tâm, ba cháu nói rồi, chỉ cần cháu thích là được, ông ấy không có ý kiến gì, dù sao cũng phải gả đi thôi, ba cháu còn nói nhà chú tốt, biết rõ lại gần nhà, cho nên rất yên tâm, chú cứ yên tâm!” Hoa Đóa Đóa thẳng thắn nói.
“Ồ, nếu ba cháu đã không có ý kiến gì thì tốt rồi, hoan nghênh cháu đến với nhà họ Hoắc.” Nói xong, ông ấy quay sang nhìn Hạ Bắc Mặc: “Thằng nhóc này, khi nào thì cháu hái được “bắp cải” nhà bác vậy?”
Thấy ba vợ tương lai đen mặt, Hạ Bắc Mặc chỉ có thể gượng gạo nói: “Cháu và Nam Hi quen nhau cũng được một thời gian rồi, là Nam Hi nói cháu đạt yêu cầu mới dẫn cháu về ra mắt chú dì ạ.”
Hoắc Viễn Quân nhướng mày: “Ồ, đã được kiểm tra rồi sao? Nếu đã như vậy thì hai đứa bên nhau vui vẻ, nếu để cho chú biết cháu dám bắt nạt con gái chú, cẩn thận roi da của chú đấy!”
Tuy rằng trong lòng ông ấy không muốn con gái bị “hái” đi như vậy, nhưng con gái đã lớn, giữ cũng không được, dù sao cũng phải gả đi, đã là người nhà của con dâu, ông ấy cũng yên tâm hơn không ít.
Một người đàn ông có lý lịch rõ ràng, tổng thể vẫn hơn những tên đàn ông không biết từ đâu chui ra.
Hơn nữa, con dâu cũng ở đây, ông cũng phải nể mặt cô một chút.
Hạ Bắc Mặc vốn đã chuẩn bị tâm lý bị mắng hoặc bị giáo huấn một trận, kết quả chỉ nhận được một câu nhẹ như lông hồng, khiến cậu ấg có chút không chân thật.
Tần Sương thấy vậy cười nói: “Mọi người đều đã lớn cả rồi, yêu đương là chuyện bình thường, nhìn mọi người căng thẳng kìa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-375.html.]
“Lúc trước chị và Đình Châu ở bên nhau, ba chị còn nghiêm nghị hơn nhiều, nhưng chẳng phải cuối cùng cũng đồng ý sao? Dù sao thì chị cũng không thể cả đời không kết hôn được.”
“Cho nên chỉ cần các em sống tốt là được, bọn chị sẽ không có ý kiến gì đâu, đúng không ba?” Tần Sương cười nói.
Hoắc Viễn Quân gật đầu: “Sương Sương nói đúng, các con đều đã lớn cả rồi, nếu như hòa hợp thì sau khi tốt nghiệp kết hôn luôn đi, ba cũng không còn trẻ nữa, có thể tận mắt chứng kiến các con thành gia lập thất, sinh con đẻ cái, coi như cũng là hoàn thành tâm nguyện của ba.”
“Bên phía Đóa Đóa, tìm ngày lành tháng tốt rồi làm lễ đính hôn, mang sính lễ sang trước.”
“Còn Tiểu Mặc, xem ý kiến của ba mẹ cháu thế nào, nếu được thì cũng ấn định ngày cưới luôn đi, tránh để người ngoài nhìn vào dị nghị.”
Thân phận của ông ấy vốn đã nhạy cảm, con cháu trong nhà đương nhiên cũng sẽ bị người khác dòm ngó.
Bây giờ có thể ổn định như vậy, phần lớn là nhờ công lao của con dâu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dù sao địa vị một nhà khoa học được quốc gia coi trọng như vậy không phải người thường có thể lay chuyển được.
Chưa kể đến việc, chỉ riêng quỹ từ thiện của con dâu đã là một điểm sáng lớn trong nước, cộng thêm việc quyên góp không đếm xuể hàng năm, cấp trên đã vui đến mức không thể vui hơn được nữa.
Một người vừa có năng lực, vừa có tấm lòng nhân ái, yêu nước như vậy, trừ khi lãnh đạo cấp trên bị nước vào não thì mới chèn ép nhân tài như vậy.
Không phải ông ấy nói quá, chỉ cần con dâu muốn, rất nhiều quốc gia trên thế giới đều có thể mời cô về cung phụng như “bảo bối”, cho nên chỉ cần con cháu trong nhà không phạm pháp, thì không ai có thể động vào nhà họ Hoắc bọn họ được.
Tần Sương thấy ba chồng nói vậy, cười nói: “Chuyện bên phía Tiểu Mặc, con sẽ bàn bạc với cậu, sẽ không để Nam Hi phải chịu ấm ức. Còn về phía Đóa Đóa, em về hỏi ba mẹ xem có yêu cầu gì về sính lễ không?”
“Nếu không có yêu cầu gì đặc biệt, đợi đến kỳ nghỉ đông, nhà mình sẽ sang nhà em nói chuyện, lúc đó chắc chị cũng sinh con xong rồi, có thể giúp các em thu xếp.”
Là con dâu trưởng nhà họ Hoắc, nếu em chồng đính hôn mà cô không tham gia, bị người khác biết được sẽ xuất hiện ra lời ra tiếng vào.
Cho nên cô sẽ không để lại bất kỳ nhược điểm nào cho người khác.
Đúng lúc Tần Sương đang nói chuyện, Tần Phong dẫn theo Tần Dã và Tần Tuyết trùng sinh sống lại đã đổi tên bước vào.
“Ôi chao, hôm nay náo nhiệt thật đấy, có phải chúng ta đến muộn rồi không?” Tần Phong cười ha hả nói.
Thấy tân gia đến, Hoắc Viễn Quân cười nói: “Không muộn, mọi người đang đợi ông đến ăn cơm đấy. Cô con gái nhỏ này là con gái nuôi mới của ông à?”
Tần Phong xoa đầu Tuyết Nhi: “Ừm, đây là con gái nhỏ của tôi, em gái ruột của Hổ Tử, sau này là con của tôi.”
“Tuyết Nhi, đây là bác Hoắc, chào bác đi con!”
Tần Tuyết ngước nhìn ba nuôi, e lệ lên tiếng: “Cháu chào bác Hoắc, chào anh chị! Cháu tên là Tần Tuyết, là tên mới mà ba đặt cho ạ.”
Tần Sương mỉm cười, vẫy tay với cô bé: “Lại đây nào, để chị xem nào. Dạo này sức khỏe em thế nào rồi, còn khó chịu gì không?”
Nghe chị gái gọi, Tần Tuyết rụt rè tiến đến: “Chị, sức khỏe em đã tốt hơn nhiều rồi ạ. Chỉ cần không vận động mạnh thì sẽ không bị bệnh nữa. Cảm ơn chị đã cưu mang em và anh trai.”