Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 71
Cập nhật lúc: 2025-03-30 23:16:43
Lượt xem: 241
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đàn ông trả lời: “Ừ, cho nên đừng nghĩ chạy, nếu tỉnh, nấu cơm cho lão tử, lão tử chính là tốn 100 đồng tiền mua cô.”
“Đại ca, cho ngươi 200 đồng tiền, đưa về nhà ?” Chu Đình Đình lóc .
Lúc cô thật sự sợ, rõ ràng mới một buổi tối, xảy như .
Đây là điều cô .
Hơn nữa Hoắc Đình Xuyên thể nhẫn tâm như , bán cô cho khác.
Mà đàn ông thấy cô lóc, cũng bực bội mà quát: “Muốn về nhà? Có thể.”
“Sinh đứa con trai cho , lão tử sẽ thả cô , về phần tiền, lão tử thiếu.”
“Hơn nữa, cô cũng đừng nghĩ chạy, bộ trong thôn đều là của , phát hiện cô thành thật, cũng đừng trách khách sáo!”
“Hừ!”
Lúc Hoắc Đình Xuyên còn .
Chu Đình Đình hận .
Khi hai ngày kết quả, công an phán định Chu Đình Đình thể lừa bán.
Rốt cuộc ở một địa phương lạc hậu, mất là bình thường.
Người nhà họ Chu kết quả , già trong nhà cũng thương tâm bệnh dậy nổi.
Phải con , tìm đường c.h.ế.t sẽ chết.
Người trong thôn khi tin tức , đều trông chừng con gái của thật chặt.
Sợ sẽ giống con gái nhà họ Chu.
Mà khi Tần Sương rời , với Hoắc Đình Xuyên: “Hai ngày ở nhà , chăm sóc hai trong nhà thật , còn cần trong núi.”
“Về phần chuyện , quan hệ với chúng , cần nghĩ nhiều, còn sống, về phần ở xem tạo hóa của cô .”
Hoắc Đình Xuyên Tần Sương , tỏ vẻ hiểu rõ.
Cậu ngu, khi suy nghĩ cẩn thận, cũng bình thường trở .
Ngay đó trả lời: “Chị Sương ngươi yên tâm, chúng em sẽ cẩn thận.”
“Ừ, việc tìm đại đội trưởng, đây.”
“Vâng.”
Tần Sương vác túi, từ đường nhỏ trong thôn đến trấn .
Mà cô bên rời , thư tín và bọc đồ của Hoắc Đình Châu cũng đến.
Hoắc Đình Xuyên địa chỉ bên , là trai gửi bưu điện.
thời gian cũng khéo, rời , đồ vật mới đến.
Mà Tần Sương cũng , cô bỏ lỡ thư tín của Hoắc Đình Châu, bên chờ hồi âm đều chờ đến trọc đầu.
......
Bắc Kinh, nhà cũ họ Dương.
Dương Minh Thần cầm điện thoại trong tay, xong bên , lúc mới cúp máy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi Dương Minh Diệu thấy, cũng nôn nóng hỏi: “Anh cả, tình huống bên như thế nào, rốt cuộc ?”
Anh chờ tin tức bên , chờ đến hoa đều khô héo.
Nếu bởi vì chuyện , cũng sẽ trở về là cửa.
Ngay cả Dương Minh Huy chuyện , hôm nay cũng , tin tức trực tiếp.
Lúc , thấy cả lời nào, cũng mở miệng : “Anh cả, ngươi nhưng thật chuyện a , chúng em đều đang chờ đấy.”
“Khụ, bên báo cáo cho chính là em gái của nhà chúng , nhưng hiện tại các em với khác, chờ văn kiện đưa về, mới thể cho ông bà.”
“Rốt cuộc chúng cũng tìm em gái , nhưng chú nhỏ còn tin tức, nếu ông bà chuyện của chú nhỏ, rm sợ bọn họ sẽ chịu nổi.”
Dương Minh Huy và Dương Minh Diệu kết quả, nào còn quản chú nhỏ gì nữa.
Hiện tại cả đầu óc của bọn họ đều là em gái.
Vẫn là Dương Minh Huy : “Anh cả, Minh Trạch còn công việc ? Em thấy trực tiếp đưa chăm sóc em gái .”
Minh Trạch trong miệng , là con trai nhỏ nhà họ Dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-71.html.]
Năm nay mười tám tuổi, mới nghiệp cao trung, còn công việc.
Vừa lúc mỗi nhà danh ngạch xuống nông thôn.
Cho nên Dương Minh Huy cho Minh Trạch .
Dù bảo chăm sóc em gái, đều là tiện nghi cho .
Đương nhiên nếu em gái trở về thành phố, bọn họ cũng thể nghĩ biện pháp.
Mà Dương Minh Diệu nghĩ đến lão tứ thể ở cạnh em gái, tức giận.
“Anh hai, em cũng mới 19, vì thể để em .”
Dương Minh Huy lườm một cái: “Có em thiếu tâm nhãn , thật vất vả tìm việc, em cái gì mà .”
“Hơn nữa hai ngươi đều , trong nhà chỉ và cả ở nhà chống đỡ, em mệt c.h.ế.t hai bọn !”
Dương Minh Diệu bĩu môi: “Vậy hai các cưới vợ .”
“Cút , và cả gặp thích thì sẽ kết hôn, nếu em kết hôn, chúng ngăn cản, dù qua năm, em cũng 20 tuổi, lúc ba.”
“Anh hao, thể , em cũng cần kết hôn!”
Dương Minh Thần hai em trai đấu võ mồm, cũng bất đắc dĩ : “Được , chuyện buổi tối cho ba , xem bọn họ còn cái gì an bài, đó thông báo cho Sương Sương.”
Dương Minh Huy: “Vâng cả, nếu xác định, em đơn vị .”
“Ừ.”
Sau khi Dương Minh Huy rời , Dương Minh Diệu mới tiếp: “Anh cả, thật sự để lão tứ xuống nông thôn ? Thằng nhóc thối bản lĩnh trời đất, sẽ sợ bên , là Sương Sương chăm sóc cho nó chứ!”
“Hiện tại trong nhà chỉ nó chuyện gì, hơn nữa hiện tại nhà chúng chằm chằm, nó xuống nông thôn là lựa chọn nhất.”
“Hơn nữa Sương Sương đều thể chịu khổ, một đàn ông như nó cái gì .”
“Lại thằng nhóc nhà họ Hoắc , cả ngày ở bên Sương Sương, thấy phiền.”
Vừa đến thằng nhóc nhà họ Hoắc, Dương Minh Diệu càng thêm tức giận.
“Anh cả, em gái mới đủ 17 tuổi, lão đại nhà họ Hoắc hổ như .”
“A, hỏi cũng .”
Người em gái tự chọn, cho dù bọn họ là , cũng thể chia rẽ .
Rốt cuộc , còn nhận biến thành kẻ thù.
Hơn nữa trải qua tiếp xúc trong thời gian ngắn, em gái cũng là đóa hoa trắng.
Có thể lên núi săn, chính mua phòng ở, thấy chính là lợi hại.
nghĩ đến tin tức tra , thể chú nhỏ của bọn họ đang ngoài nhiệm vụ bí mật.
Rốt cuộc, đây là chuyện thường xuyên xảy ở bộ đội.
Chính là em gái đáng thương, một một sinh sống lâu như .
......
Lúc Tần Sương bên đang ở xe khách nhắm mắt dưỡng thần.
Theo thời tiết càng ngày càng lạnh.
Người lên xuống ô tô cũng nhiều lên.
Rốt cuộc ngày mùa, đều thanh nhàn ít.
Cũng may cửa gặp bệnh tâm thần.
Chờ tới thành phố, Tần Sương cầm thư giới thiệu, nhà khách nữa.
Chờ lấy xong phòng, mới hiệu sách tìm Đường Thành.
Mà Đường Thành cũng chờ lâu ngày.
Nhìn Tần Sương đến đúng giờ, nhiệt tình : “Đồng chí Tiểu Tần, đường vất vả.”
“Chú Đường, ngài khách sáo , ngài thể tin năng lực của cháu, là vinh hạnh của cháu.”
“Tới tới tới, xuống chuyện.”
Tần Sương khách sáo, ở đối diện Đường Thành, uống nước đối phương rót.
“Chú Đường, cháu đến chính là phiên dịch đúng ?”