Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 93

Cập nhật lúc: 2025-03-31 14:11:57
Lượt xem: 250

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Sương bất chợt đến khiến Tần Phong sửng sốt một chút.

Ông và con gái sống nương tựa thành thói quen.

Hơn nữa kiếp vợ c.h.ế.t sớm, mà nguyên đời vợ.

nhiều năm như , cũng ở đây tình huống gì. Tiếp đó hỏi: “Người của con ở đời ? Có còn ?”

“Không còn, qua đời khi con đến đây, hơn nữa lúc con đến thì cũng rắc rối.”

“Ba nuôi của nguyên chủ chính là quỷ hút m.á.u cực phẩm, nếu vì bọn họ thì nguyên chủ cũng chết, lúc con mở mắt thì tiện tay đánh cả nhà bọn họ, còn thuận tiện cắt đứt quan hệ giúp ba, cho nên ba cần trở về, con cũng bán căn nhà ở bên , bây giờ con là thanh niên tri thức xuống nông thôn, mua một căn nhà ở đây, nơi đây chính là nhà, chờ khi khôi phục kỳ thi đại học thì chúng đến kinh thành mua tứ hợp viện.”

“Còn nữa, với phận bây giờ, là ba nên liên lạc với lãnh đạo của ? Dù thì ngoài cũng chỉ ba mất tích, rõ liên lạc.”

“Hơn nữa bây giờ ba phận, thư giới thiệu, cũng , cuối cùng chỉ thể ngủ ngoài đường đúng ?”

Tần Phong thấy con gái thì cũng chút lúng túng: “Ở chỗ con điện thoại ? Ba thể trực tiếp gọi điện thoại cho bọn họ đến đón ba, đúng lúc nguyên chủ của cơ thể còn giao trả nhiệm vụ, còn tình huống đó như thế nào thì vẫn chờ xem.”

Bây giờ ông trở về, chỉ thể tới thì tới đó.

Tiếp đó Tần Sương suy nghĩ một chút mới lên tiếng: “Đại đội bộ điện thoại, đợi con đưa ba xuống núi gọi điện.”

“Sau khi ba về khu bộ đội, đề nghị của con là, nếu chức quan cao thì tiếp, nếu cao thì xuất ngũ , chờ mấy năm nữa chúng tự mở công ty cũng .”

Chỉ cần đợi thêm 3, 4 năm nữa là cô thể đại triển quyền cước.

Lần , cô sẽ nghề cũ ở kiếp .

thì cũng cần tẩy trắng phận, kiếp cô và ba của phấn đấu cả một đời, nhưng mà vẫn thể tẩy trắng .

Bây giờ phận như , thể vĩnh viễn sống ánh mặt trời, đây là thứ cô cầu mà .

Mà Tần Phong thấy lời của con gái thì cũng bắt đầu suy xét.

Nếu con gái ở đây thì chắc chắn là ông sẽ , ai bảo ông nghèo chứ.

Còn về bây giờ mà , đúng là ông đợi sắp xếp bên tính tiếp.

Nếu như thăng chức tăng lương thì ông cũng để ý mà sĩ quan mấy năm nữa.

, bộ đội cũng nơi thì .

Đương nhiên, nếu con gái thể là ba ruột, cô thể tán thành, thì đây chắc chắn là trong sạch, dù thì mắt của con gái cũng tinh tường.

Muốn lừa gạt cô, trừ phi sống đủ . Tiếp đó hỏi: “Con gái, cho ba tình huống của ba ruột con một chút, để trong lòng ba tính toán.”

“Được.”

Sau đó, Tần Sương qua tình huống bên một , đương nhiên là mắt thì cô thanh niên tri thức cho nên cũng nhiều lắm.

Ngoại trừ 3 họ thì cô còn nhận với khác, cũng chỉ thể coi như mới nhận một nửa.

Mà Tần Phong xong thì cũng chút gì: “Tại con hiểu chuyện như thế, cũng trở về một chuyến?”

“Ba , bây giờ con xuống nông thôn, nghỉ nhiều ngày về thăm như thế? Nếu đại đội trưởng mở tiền lệ cho con thì các thanh niên tri thức khác sẽ thấy thế nào?”

“Hơn nữa bây giờ họ tư của con cũng xuống nông thôn chỗ , con cũng chạy , nếu ngày nghỉ, con sẽ đến thăm bọn họ .”

“Hơn nữa, mặc dù bọn con thể về, nhưng mà con cũng gửi quà qua bên đó, cho nên ba đừng con nữa, con cũng lớn như , còn thể hiểu cấp bậc lễ nghĩa ?”

Tần Sương bất lực giải thích .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-93.html.]

Cô là một đáng tin như thế, cũng chỉ cha già là coi cô như trẻ con.

Cái gì cũng lo lắng.

Ngay đó cô tuôn một câu.

“Cái , ba , con tìm cho ba một con rể, dáng dấp trai, hơn nữa còn là binh lính, hài lòng ?”

(′?ω?`)?

Tần Phong ngơ ngác!

Vân Mộng Hạ Vũ

Đến cùng thì ông bỏ lỡ nhưng chuyện gì?

tìm con gái, còn đợi qua một thời gian thì lũ sói con tha .

nghĩ tới đời , đến lúc c.h.ế.t thì con gái vẫn là cẩu độc , ông cũng còn xoắn xuýt như cũ nữa.

Ít nhất thì đời cũng nên để một hậu duệ.

Sau đó : “Con vui vẻ là , nhưng mà , con cái của con, nhất định một đứa theo họ nhà , nếu thì ba đồng ý, hừ!”

Tần Sương liếc mắt: “Ba hoàng vị thừa kế , còn ba họ Tần là họ Dương .”

“Còn hiểu rõ bản bắt đầu nghĩ đến đời , ba lên trời luôn ?”

“Hơn nữa, nhà họ Dương bốn đứa bé trai, còn cần một cô con gái như con thừa kế hương hỏa ?”

“Nếu ba lo lắng trăm năm ngã bồn đưa ma cho ba thì ba thể yên tâm, ba nhiều cháu như thế, bất cứ ai cũng thể tiễn đưa ba !”

“Phi ~!” Tần Phong chọc giận chết.

“Cái con bé , thể như thế? Ba thấy đây là con đang chọc ba tức c.h.ế.t tự sống thoải mái đúng ?”

“Ba cho con , cửa !”

“Còn nữa, bây giờ con mới 16 tuổi đúng , cho nên bây giờ gì cũng chút sớm, còn hai mươi tuổi thì đừng nghĩ đến chuyện lấy chồng.”

Thực , nếu thể thì cứ chậm thêm chút nữa.

nghĩ tới đời còn thấy con gái gả thì ông chút tiếc nuối.

Suy nghĩ, nếu hai mươi tuổi đời gả thì gả .

Mà Tần Sương thấy lời của ba xong thì cũng bất lực chửi bậy.

Không thể gì khác hơn là : “Sau mấy chuyện , bây giờ vẫn nên giải quyết chuyện của ba .”

“Đợi một chút nữa, khi trở về, ba cứ với là ba nhiệm vụ, còn chuyện khác thì cứ để con giải quyết.”

“Lần tới thăm con cũng là vì dưỡng thương, con sẽ nghĩ biện pháp về chuyện thư giới thiệu bên , bây giờ sẽ tìm cách một cái giả cho ba .”

“Còn nữa, em rể của con, cũng chính là em trai của bạn trai con cũng xuống thôn , đến lúc đó ba đừng gây chuyện cho con.”

Cô thực sự sợ cha già thấy yêu của cô thì sẽ gây rắc rối cho em rể.

Với tính cách của ba cô, nếu như sớm thì nhất định sẽ tỏ thái độ với .

Sau khi hai chuyện xong, lúc Tần Sương mới dẫn ông xuống núi về nhà.

Chờ đến lúc tới chân núi, Tần Phong mới phát hiện cái thôn cũng khá lớn.

Loading...