Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 94
Cập nhật lúc: 2025-03-31 14:11:59
Lượt xem: 261
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ba , căn nhà con mua hai gian, khi trở về thì ba cứ ở phòng của con, con sẽ ở chung với mấy chị em, dù thì giường đất ở đây cũng lớn, mấy ngủ chung một giường cũng .”
“Còn nữa, ba hù dọa , dù thì cũng con, đây chính là mấy cô gái sạch sẽ.”
Cô và bọn họ giống , trong tay cô dính đầy m.á.u tươi bẩn thỉu.
Tất nhiên là ba của cô cũng giống cô, cũng tay dính bao nhiêu mạng .
Người giống như bọn họ, ít nhiều gì thì cũng chút sát khí.
Nếu như là nhát gan thì cũng sẽ dám chuyện với bọn họ.
Nếu Tần Sương khống chế thì Vu Viên Viên dễ thương sớm dọa chạy.
Cũng chỉ Mục Nghiệp Kiêu thần kinh thô mới chú ý đến bọn họ.
Mà Tần Phong như thế: “Ba của con là hạng như ? Mấy cô gái là để yêu thương, ba nhất định sẽ khiến cho con mất mặt, yên tâm .”
“Được, thì xem biểu hiện của ba .”
Vốn là Tần Sương trở về sớm như , bây giờ mới hơn ba giờ chiều cho nên trong nhà .
Cô mở cửa đỡ cha già .
Tần Phong viện tử sạch sẽ thì cũng chút thổn thức, đây là đầu tiên ông thấy căn nhà như .
Nhớ năm đó, cho dù là cô nhi thì ông cũng ở nhà lầu.
Cho dù xuống nông thôn thì cũng xây biệt thự.
Ai thể nghĩ tới, một ngày , một nhân vật mưa gió như ông tới ở trong căn nhà .
Quả nhiên, ông xuyên qua là để chịu khổ, cái khổ nào thì sẽ chịu cái đó.
Tần Sương đỡ cha già trong phòng thì mới tiếp: “Ba cứ ngủ trong phòng một lát, con đến chỗ đại đội trưởng bên chào hỏi , tránh để ba đột nhiên xuất hiện hù dọa bọn họ.”
“Được, con cứ sắp xếp , con ở đây thì ba cũng thể xuống hưởng phúc.”
“Được, ba cứ , buổi tối ăn cơm cần con bón cho ?”
“Cút ~!”
Tần Phong thực sự đứa con gái cho tức c.h.ế.t mà.
Lần nào gặp mặt cũng cãi với , cũng cái gì gọi là kính già yêu trẻ.
Nếu do chắc chắn đây là sinh thì ông cũng hoài nghi ôm sai , thể cãi như thế.
Cũng may là Tần Sương hiểu ông , thấy cha già xù lông thì cũng thêm gì nữa.
Đóng kỹ cửa phòng, tìm hai món quà đến nhà đại đội trưởng.
Sau khi đại đội trưởng chuyện , thể là trông thấy lễ vật mà nhất thời vui vẻ cho nên hỏi đến thư giới thiệu.
Điều cũng cho Tần Sương bớt một chuyện phiền phức.
Cảm thấy ba chỉ cần ở nhà trong thời gian , thì cũng sẽ vấn đề.
Đợi đến khi bên tới thì cô cũng cần lo lắng đến vấn đề phận của ông .
Sau khi chuyện một lúc với đại đội trưởng thì cô mới về nhà đưa sách cho Đường Thành, tiếp tục phiên dịch.
Trong thời gian , cơ bản là cô sẽ bắt đầu việc buổi sáng, buổi chiều lên núi, buổi tối phiên dịch.
Sau khi nhận tiền thù lao phiên dịch mấy thì trong thôn đều là cô tiền.
Đương nhiên, cho dù vài trong thôn ghen tị thì họ cũng dám ý kiến gì với cô. \
Cũng kinh nghiệm từ mấy tên du côn dạy dỗ lúc .
Trừ phi nghĩ thì mới thể tự tìm đường chết.
mà, đường trở về, cô gặp Chu Đình Đình nữa.
Chỉ điều là , cô và một đàn ông khác đang lôi kéo gì đó.
Chu Đình Đình thấy Tần Sương tới thì vung tay : “Từ Minh, chúng thích hợp, đừng liên hệ nữa, thích .”
“Đình Đình, thích cô lâu như , cô thể cho một cơ hội ?”
“Đừng tưởng rằng cô mất tích lâu như , trong thôn xảy chuyện gì.”
“ cũng chê cô con gái hoàng hoa, cô còn mặt mũi ghét bỏ !”
Trước đó Từ Minh cũng thích cô , nhưng mà điều kiện nhà bọn họ , vốn là trong nhà tiền cho cưới vợ.
Cảm thấy đời cũng như .
Kết quả khi xong chuyện của Chu Đình Đình thì mới nghĩ là cô cũng còn sạch sẽ, cho dù bản nghèo nữa mà vẫn nguyện ý cưới cô thì cô nên cảm ơn .
Dù thì đàn ông cũng sẽ cưới một phụ nữ tàn về.
Mà với gia cảnh bây giờ của , nếu thể cưới một vợ tốn tiền mà sinh con cho thì cũng tính toán nhiều như .
Kết quả, mà phụ nữ còn chướng mắt .
Đừng tưởng rằng cô đang nghĩ cái gì.
Thấy thanh niên tri thức Tần càng lúc càng đến gần, cũng cố ý mở miệng nữa: “Chu Đình Đình, thanh niên tri thức Hoắc thể nào thích cô, đó khi cô còn thì khinh thường cô, đến bây giờ thì cô càng đừng mơ tưởng.”
“Nếu như cô còn mặt mũi thì hãy gả cho , ít nhất thì cũng ghét bỏ cô.”
Chu Đình Đình thấy lời của thì thực sự tức chết.
“Anh nó câm miệng cho , cho dù cả đời lấy chồng thì cũng sẽ gả cho xí như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-94.html.]
“Đòi tiền tiền, chiều cao chiều cao, tướng mạo tướng mạo, trừ phi mù, nếu thì sẽ gả cho .”
“Nếu còn dám quấy rối thì sẽ báo công an, báo cáo đùa nghịch lưu manh!”
là hôm nay cô nên ngoài, gặp con cóc ghẻ , thực sự là xúi quẩy chết.
Mà Từ Minh cũng cô sẽ đồng ý, thấy đạt hiệu quả thì lập tức buông tay Chu Đình Đình rời .
Nghĩ thầm, còn nhiều thời gian, cũng tin giải quyết cô .
Nếu như cưới ở mặt ngoài thì sẽ bí mật cưới cô về nhà xem cô còn phát điên đến mức nào.
Mà Tần Sương cuộc đối thoại của hai xong thì thì suy nghĩ, chẳng lẽ Chu Đình Đình vẫn chă tử bỏ Hoắc Đình Xuyên?
Nếu cô còn dã tâm, thì cô ngại thành cho cô và .
Dù thì ác nhân tự ác nhân trị.
Cô cũng thời gian dư thừa để chằm chằm quả b.o.m hẹn giờ cả ngày.
Cho dù như thế nào thì Hoắc Đình Xuyên cũng là em rể của cô, ngoại trừ cô thì ai phép bắt nạt hết.
Cô chính là bao che nhất.
Sau đó lúc ngang qua Chu Đình Đình, cô ý vị thâm trường cô cái một cái trực tiếp qua.
Mà Chu Đình Đình thấy Tần Sương chẳng những xinh mà còn tiền, thanh niên tri thức Hoắc còn đến ăn cơm chung với bọn họ thì liền ghen tỵ chịu .
Hơn nữa cô còn thấy hết cuộc đối thoại giữa cô và Từ Minh.
Nói chừng khi trở về thì sẽ cho Hoắc Đình Xuyên .
Nếu là thì đúng là cô sẽ lo lắng.
mà, bây giờ cô chỉ báo thù, cho dù đối phương thì cô cũng quan tâm.
Hơn nữa kế hoạch bây giờ của cô chỉ còn thiếu cơ hội, chỉ cần đến lúc đó thành công, cô thể khiến Hoắc Đình Xuyên ăn cơm tù.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô chịu sự tra tấn vô nhân đạo như thế, bây giờ thể tìm thấy hai con buôn cho nên cô chỉ thể trút hết hận thù lên .
Ai bảo lúc đó đánh cô ngất xỉu, nếu thì cô cũng sẽ khác nhặt .
Cho nên, đáng chết!
Mà bên , khi Tần Sương trở về thì lập tức bỏ chuyện của Chu Đình Đình sang một bên.
Ở trong mắt cô, loại chẳng khác gì một thằng hề đang nhảy nhót.
Không thể tạo sóng lớn gì.
Nhìn thấy cha già đang ngủ ngon, cô lấy sách nước ngoài , liền bắt đầu thành nhiệm vụ của tối nay sớm.
Dù thì buổi tối mấy Vu Viên Viên cũng ngủ sớm, cô cũng tiện ngủ quá muộn.
Chờ đến khi cha già rời thì cô cũng phiền toái như thế nữa.
Cho nên, gần đây chỉ thể điều chỉnh thời gian việc một chút.
Sau khi Tần Phong ngủ một giấc dậy thì cảm thấy thoải mái.
Nghĩ thầm, còn ngủ ở giường thì mới coi là chỗ ngủ.
Màn trời chiếu đất mấy tháng, thiếu chút nữa thì biến thành dã nhân.
Có lẽ là đến tên ăn mày còn sống hơn ông .
Quả thực là cái đầu trọc lóc cũng chút lạnh.
Nhất là bây giờ còn sắp đông, con gái như khiến ông dễ lọt gió, thế mà còn chiếc mũ cho ông đội.
Khi ông còn đang sắp xếp củi đốt cho con gái thì mấy Vu Viên Viên trở về.
Nhìn đàn ông xa lạ trong sân, bọn họ cũng sợ hết hồn.
Chỉ Dương Minh Trạch Tần Phong là sững sờ.
Bởi vì nếu như đoán sai thì đây hẳn là chú ba của .
Ông quá giống chú hai.
Mà Tần Phong thấy mấy đứa nhỏ thì chút sửng sốt, đó liền cố gắng : “Bọn nhỏ, xin chào, chú là ba của Sương Sương, đột nhiên tới cửa, mấy đứa dọa sợ chứ?”
Vu Viên Viên đàn ông hòa ái, trả lời : “Chào chú, chú đến thăm Sương Sương, quấy rầy chút nào.”
“Ôi, đứa trẻ ngoan, chú tới gấp gáp, mang quà cho mấy đứa, đừng giận chú nhé.”
Ông cố ý như , cũng vì để cho bọn nhỏ nghĩ là ba keo kiệt.
Nếu đổi kiếp , món quà gặp mặt tùy tiện nào cũng vô cùng sang trọng.
Bây giờ, đừng là xe sang, bên trong cái túi còn sạch hơn cả mặt.
Nếu gặp con gái thì lẽ là lúc ông nghẻo nữa.
Đương nhiên, lời của ông cũng khiến mấy đứa trẻ hổ.
Nhất là Hoắc Đình Xuyên, khi đây là ba của chị Sương thì lập tức : “Chú , chú từ xa đến, thể để chú vất vả mang đồ , cái gì chỗ chúng cháu cũng , chú ăn gì , để cháu mua cho chú?”
“Còn nữa, chú uống rượu ? , chỗ cháu vẫn còn một chai rượu đế khui, bây giờ cháu sẽ lấy cho chú.”
Hoắc Đình Xuyên xong thì lập tức xoay chạy về nhà.
Vừa nghĩ, ba của chị Sương mất tích ?
Tại bây giờ đột nhiên xuất hiện, còn kịp chuẩn gì cả.
Nhất là cả sắp đến đây, nếu như gặp ba vợ tương lai thì cũng thể đỡ .