Bỏ Thân Phận Pháo Hôi , Ta Làm Lại Từ Đầu - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-03-31 14:12:48
Lượt xem: 229
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh là con cả trong nhà, cũng là thành cùng ông bà nội.
Ông ngoại bà ngoại của đều là nhân vật lợi hại cho nên nhà họ Dương bọn họ mới thể nhanh chóng vững gót chân ở kinh đô như .
mà nhà bọn họ thể vững ở kinh đô nhanh như thế cũng là nhờ tài lực của nhà bọn họ.
Dù thì ông nội cũng là công tử nhà tiền.
Nếu chút gia sản nào thì là chuyện thể.
Vào thời đại , chỉ cần là gia tộc lâu năm thì trong tay đều đồ vật .
Chỉ là phong trào lớn, đều hết sức khiêm tốn.
Nếu do đó chú nhỏ mất khiến ông bà nội nhớ quá độ thì càng ngày càng sa sút.
Cũng may ông trời chiếu cố, cuối cùng thì bọn họ cũng tìm .
Tần Phong thấy chăm chỉ như thì cũng vô cùng thưởng thức.
Huyết mạch của nhà bọn họ nên như , thể chịu khổ nhọc, còn kiêu ngạo.
Chỉ là sức của Minh Trạch quá kém.
Một đứa con trai mà còn khỏe bằng con gái , thể chấp nhận . Sau đó : “Đứa nhỏ Minh Trạch , là bình thường rèn luyện cơ thể ?”
“Chú ba, Minh Trạch là đứa cháu nhỏ nhất trong nhà cho nên bình thường ông bà nội cưng chiều, thằng bé thể học tập nhưng mà bình thường thích rèn luyện cơ thể.”
“ mà vẫn một chút công phu mèo quào.”
Dù thì chỉ gọi giáo bá cho .
mà trong mắt Tần Phong thì chính là con gà yếu, tiểu bạch kiểm.
“Minh Thần , con trai thể yếu như thế , chú thấy chờ khi chú trở về thì mấy đứa nên rèn tập võ với chú.”
“Bản lĩnh khác thì chú ba , nhưng mà công phu quyền cước thì chắc chắn là hàng đầu.”
“Không là chú khoác, nếu là chú thông minh, công phu thì cấp cũng giao cho chú nhiệm vụ quan trọng như thế.”
“Cho nên, chú thật sự chướng mắt loại cơ thể của mấy đứa, cảm thấy chỉ cần đánh một quyền thì mấy đứa sẽ thực sự gặp diêm vương.”
Nghe chú ba lải nhải, Dương Minh Thần cảm thấy chú ba chính là một phần tử bạo lực.
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh em bọn họ đều rèn luyện mà lớn, kết quả đến chỗ chú ba thì đều biến thành gà yếu.
Có ba như thế, bảo em gái những kỹ năng như .
Bây giờ chút oán trách chú ba, một cô bé thật , tại giáo dục thành dáng vẻ .
Em gái mềm mại thơm tho đáng yêu hơn ?
mà, nghĩ tới việc em gái trở kinh đô, đây chắc chắn là ác mộng của Hồng Nhị Đại. Sau đó : “Chú ba, chúng cháu lớn , tay và chân đều cứng rắn, cháu thấy chú vẫn nên để dành để dạy dỗ cháu ngoại của , bỏ qua cho chúng cháu !”
Tần Phong thấy thật sự học thì thể gì khác hơn là : “Được , chú vẫn nên trở về huấn luyện đám lính thì hơn.”
Dương Minh Thần: Chỉ yên lặng cầu nguyện cho đám lính ...
“ , chú ba. Sao chú về , tìm em gái?”
“Căn cứ những gì cháu điều tra thì hình như là chú mất tích 5,6 năm.”
Anh tốn bao mạng lưới quan hệ mà vẫn tìm tung tích của chú ba, kết quả tự trở về.
Nếu hiếu kỳ thì đúng.
Mà Tần Phong như thế thì cũng lúng túng : “Đây đều là cơ mật, cháu đừng hỏi, cứ chú về là .”
Ông mới cho bọn họ , cái quá trình về hỏng bét của , ông cũng cảm thấy mất mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-than-phan-phao-hoi-ta-lam-lai-tu-dau/chuong-98.html.]
Hơn nữa ông cũng cần thể diện, loại chuyện đúng là lịch sử đen, đánh c.h.ế.t thì ông cũng cho khác.
Đương nhiên, áo bông nhỏ cũng .
Dù thì hai bọn họ cũng là ba con, quen cắm đao .
Dương Minh Thần thấy chú ba gì thì cũng tiếp tục hỏi.
mà vẫn hiếu kì, đến cùng là chú ba những năm .
Ngay khi hai chuyện gần đến trưa thì Tần Sương trở về.
Cả đầy mồ hôi, về tới nhà liền uống một ly nước ấm lớn.
Tiếp đó hỏi: “Ba , giữa trưa ăn cái gì, con lên núi kiếm thịt rừng về cho ba ăn.”
“ lúc cả cũng ở đây, cũng thể lấy đồ giúp em.”
“Ba ăn cái gì cũng , con cứ xem mà , nhưng mà nếu bảo cả núi cùng thì con chiếu cố cho .” Tần Phong giao phó.
Trong mắt ông , Dương Minh Thần chính là con gà yếu, nếu con gái nhà chiếu cố thì dễ thương.
Mà Dương Minh Thần thấy chú ba như thì cũng xuất hiện vạch hắc tuyến. Lập tức : “Chú ba, cháu thể tự chiếu cố cho bản , tuyệt đối sẽ cản trở em gái.”
lúc, cũng lên núi lâu , cũng coi như hôm nay du ngoạn.
Tiếp đó Tần Sương cho dụng cụ gùi dẫn đại ca đến ngọn núi phía .
Vào mùa thì cũng thể bắt chút động vật nhỏ, khi chờ một lúc thì thực sự bắt .
Đương nhiên, hôm nay cô đến đây chủ yếu là vẫn để ý cây khô, thể chặt bất cứ cây nào.
Cho nên khi hai núi, Tần Sương cũng núi sâu.
Chờ đến khi bắt con hoẵng ngốc thì cô cũng định bắt con gì nữa.
Cô tìm hai cây khô chết, liền cầm lấy rìu bắt đầu việc.
Dương Minh Thần thấy thế thì cũng mở miệng : “Em gái, để chặt cho, em nghỉ ngơi một hồi.”
“Anh cả, thể chuyện , sức của quá khỏe, đợi lát nữa chỉ cần kéo về nhà giúp em là .”
Không cô xem thường cả, dù thì cô cũng là ăn Đại Lực Hoàn, ai cũng thể so sức .
Chủ yếu nhất là sắp đến giờ ăn cơm trưa, cô cũng tốn quá nhiều thời gian.
Dương Minh Thần thấy em gái như thì cũng gì nữa.
mà khi thấy em gái c.h.é.m mấy liền lật đổ cây thì khiếp sợ là khả năng.
Anh chỉ công phu của em gái , ngờ là sức của cô khỏe như .
Cũng may là chặt cây, nếu thì mặt mũi cũng vứt đến nhà bà ngoại.
Chờ đến mười mấy phút , Tần Sương và Dương Minh Thần mỗi kéo một cái cây khô xuống núi.
Mà lúc , Hoắc Đình Châu bên đang mua quà cho bạn gái yêu dấu, nghĩ tới đêm nay là thể thấy thì gấp gáp chịu .
Nhất là khi nghĩ tới đôi môi đỏ của bạn gái, cũng chút chờ mong.
Sau khi mua đồ xong thì lập tức về chỗ đóng quân, bắt đầu sắp xếp công việc trong hai ngày. Rồi tự lái xe đến đại đội Cảnh Dương...
Sau khi Tần Sương và cả kéo cây khô về đến nhà thì mấy cũng về.
Hoắc Đình Xuyên trông thấy cây khô lớn như thế thì cũng bội phục sức mạnh của hai .
Tần Phong thì chiếc ghế nhỏ chẻ củi. Ông nhớ rõ chuyện bao lâu.
Lúc phát thư ở ngoài cửa gọi: “Xin hỏi Mục Nghiệp Kiêu thanh niên tri thức Mục ở đây ?”