chẳng buồn đôi co nữa, gọi điện cho bảo vệ, lạnh nhạt dặn:
“Làm ơn tiễn bà   ngoài giúp .”
Thế là Nghiêm Đông Lăng  “tiễn” khỏi nhà trong sự phẫn nộ.
Sau khi tiễn khách  mời, cuộc sống của  lập tức trở nên yên tĩnh. Dù  , Nghiêm Đông Lăng   chắc chắn còn tiếp tục  loạn, nhưng hiện tại thì… chẳng ảnh hưởng gì đến việc  hưởng thụ cuộc sống cả.
Dù bố   tài sản lên tới hàng trăm triệu, nhưng     từng  hưởng lấy một ngày cuộc sống sung sướng như một “phú nhị đại” thực thụ.
Khi   còn sống, bà thỉnh thoảng cũng cho  chút tiền tiêu vặt.  tài chính của bà  hạn, nên chẳng cho  nhiều. Mẹ  mất ,  liền trở thành một cái cây nhỏ  ai che chở.
Bố  suốt ngày vắng nhà,   cho tiền sinh hoạt, khiến  thậm chí  chật vật lo từng bữa ăn.
Ấy  mà  vẫn tin  huyết thống, cố hết sức cứu ông , chỉ để nhận  sự lạnh nhạt tàn nhẫn như kiếp .
May  ông trời  mắt, cho  sống  một  nữa, cho  cơ hội  sống vì chính , thì tất nhiên   tận hưởng thật .
 đến trung tâm thương mại lớn nhất thành phố, gom sạch đống thời trang mới  mắt. Ăn buffet hải sản cao cấp mà   chỉ dám ngắm từ xa. Làm ,  móng, massage  , lịch trình hưởng thụ dày đặc, hạnh phúc tăng vọt theo từng giờ từng phút.
Cứ thế sống thảnh thơi vài ngày, cho đến khi… Nghiêm Đông Lăng  xuất hiện  nữa.
Lần , bà  còn dẫn theo cả Nghiêm Thừa Vũ cùng đến.
5.
Nghiêm Đông Lăng giơ một tờ giấy lên, vẻ mặt hả hê:
“Quan Tinh Trúc, cô tưởng hỏa táng t.h.i t.h.ể của Tử Nghị  thì  hết cách ? Tử Nghị thường xuyên đến nhà  ở, tóc của ông  dễ tìm lắm.”
“Đây là bản giám định ADN giữa mẫu tóc Tử Nghị để  và Thừa Vũ. Mở to mắt chó của cô  mà xem cho rõ:     rõ ràng, họ là cha con ruột đấy!”
 giơ tay nhận lấy bản giám định, từ tốn  từng dòng.
Nghiêm Đông Lăng đắc ý chen :
“  luôn cho cô ,   chỉ  một bản  . Có xé thì cũng vô dụng thôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bo-toi-gap-tai-nan-toi-voi-vang-thieu-ong-thanh-tro/4.html.]
 mỉm , chậm rãi đáp:
“Dì Nghiêm,    loại  ngu ngốc  xé giấy. Mà thật   cũng chẳng cần  xé, vì bản giám định … chẳng  giá trị pháp lý gì cả.”
“Nó chỉ chứng minh hai mẫu tóc mà dì mang   quan hệ cha con.  ai chứng minh  mẫu tóc đó thật sự là của bố ?”
“ hiểu tâm trạng của dì,  kiếm chác một phần gia sản, nhưng… giả mạo bằng chứng thì   . Dì  đó là tóc của bố , thì tự nhiên nó là tóc của bố  chắc?        dì lượm của ai đó  đường  mang  ?”
Nghiêm Đông Lăng cứng họng,  vội vã chống chế:
“Ngoài bố cô, chẳng   đàn ông nào từng đến nhà . Tóc trong nhà ngoài của Thừa Vũ và   thì chắc chắn là của bố cô chứ còn ai?”
  tươi như hoa, giọng vẫn dịu dàng nhưng lạnh như băng:
“Trên bản giám định cũng  rõ  mà: mẫu tóc đó là của cha ruột Nghiêm Thừa Vũ. Còn cha ruột của Nghiêm Thừa Vũ thật  là ai,    hứng thú tìm hiểu, nhưng   chắc một điều, ông    là bố .”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Năm xưa, dì    mặt  ,    thề độc,  nếu  quan hệ mờ ám với Quan Tử Nghị thì trời đánh, c/h/ế/t  tử tế. Cái đoạn clip đó,  vẫn giữ kỹ đấy.”
“Nếu hai  trong sáng như ,   sinh  một đứa con trai chung? Dì  xem,  lý ?”
Nghiêm Đông Lăng cắn răng, cố gắng phản bác:
“Lúc đó chẳng qua là bất đắc dĩ nên mới    thôi.  Thừa Vũ đúng là con ruột của bố cô! Cô  thấy suốt bao năm nay bố cô qua  với  thường xuyên ? Ông  mỗi tháng đều chuyển tiền cho  con , cả căn nhà hiện tại bọn  đang ở,  tên bố cô luôn đấy! Bao nhiêu bằng chứng như , chẳng lẽ  đủ ?”
 “” một tiếng,  như sực nhớ  điều gì:
“Phải , dạo  bận lo hậu sự cho bố  nên  vẫn  xử lý căn nhà mà dì đang ở. Cảm ơn dì  nhắc nhở,  sẽ xử lý ngay trong thời gian tới.”
“Bố  đúng là   bụng, thấy dì một  nuôi con vất vả nên giúp đỡ chút tiền.  dì yên tâm,    loại  chấp nhặt, mấy khoản tiền  đây bố  đưa dì,   truy .”
“Còn căn nhà thì  lấy về.     keo kiệt, nhưng cũng  mềm lòng như bố . Con trai dì cũng lớn , tay chân đầy đủ, chắc  đến mức c/h/ế/t đói vì mất nhà  nhỉ?”
“Quan Tinh Trúc, mày…”
Có lẽ vì cãi  với  nhiều  quá, nên   Nghiêm Đông Lăng nghẹn lời,    câu.
 lúc đó, Nghiêm Thừa Vũ, kẻ im lặng nãy giờ, cuối cùng cũng bước lên tiếp lời  , sẵn sàng tiếp tục “trận chiến”.