Bói Toán Quá Chuẩn, Không Cẩn Thận Công Đức Bùng Nổ! - Chương 957: Đáng đời! ---
Cập nhật lúc: 2025-10-05 01:25:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đàn ông trung niên Long Linh y là đầu xuất sơn, trong ánh mắt, ngoài sự chấn động, chính là cuồng hỉ.
Quá , bọn cứu , đây là của ẩn thế gia tộc!
“Ngài là ngoài lịch luyện ?”
Long Linh gật đầu, hề chút hoảng loạn nào khi dối. Những khác , ánh mắt lập tức sáng bừng lên, đúng là trời diệt bọn .
“Chỉ cần ngài thể giúp bọn , bất kể ngài gì, bọn cũng sẽ cố gắng hết sức để .”
Long Linh liếc những , nơi đây tuy là trấn nhỏ hẻo lánh, nhưng yên bấy nhiêu năm như , trong khi những nơi khác dựa việc giả để thành nhiệm vụ, thì ở đây vẫn thể giữ phần bản tâm cuối cùng.
Nếu ‘triều trung’ , cái trấn nhỏ hẻo lánh , e rằng sớm trở thành vùng t.h.ả.m họa của việc giả . Đương nhiên, tiền đề là những điều những đều là sự thật.
“Nếu là vì những sinh linh vô tội , , thể cùng các ngươi một chuyến!”
Nghe Long Linh đồng ý, đàn ông trung niên cùng những phía y, mặt lập tức ngây ngô như những kẻ khờ.
Một buổi yến tiệc tối kết thúc, dẫn Long Linh nghỉ ngơi.
Hai tiểu giấy nhân lập tức chia hành động, một đứa bắt kẻ đó dám xông nhà chúng, đứa còn thì tìm Long Linh.
Long Linh về đến phòng, mắt về một hướng, trực tiếp hỏi: “Vân Nhiễm sai các ngươi đến tìm ?”
Tiểu giấy nhân vẫn luôn cẩn thận dè dặt ẩn , nó cẩn thận như , thế nhưng vẫn Long Linh thấu chỉ trong nháy mắt. Lập tức cảm thấy vô vị, liền hiện .
“Không , chủ nhân Long Vương đại nhân ngài ở đây, bọn là đến bắt !”
Vừa , tiểu giấy nhân kể chuyện khi bọn chúng về nhà, phát hiện dấu vết khác xông . Thế là, chủ nhân liền sai bọn chúng đến bắt về.
Tuy nơi đây địa bàn của chúng, nhưng ai thể dễ dàng xâm nhập địa bàn tạm thời của chúng còn thể tiêu d.a.o tự tại .
Long Linh khẽ nhíu mày: “Ngươi , tên trộm vặt xông nhà , đang ở đây?”
Tuy rằng y là vì thâm nhập nội bộ của những , nhưng nếu những điều như , thì y e rằng sẽ giúp đỡ tận lực!
“ , lúc các ngài dùng cơm đó, đó đang canh gác ở cửa, cũng , tại để mắt đến chủ nhân.”
“Được, các ngươi cứ bắt , đợi các ngươi thẩm vấn xong, sẽ cứu !”
Long Linh đến giờ, vẫn quên tự tích lũy công đức cho , dù , cái gì thể lợi dụng, y tuyệt đối sẽ bỏ qua.
Hiện giờ Long Linh tâm ý chỉ rời khỏi nơi càng sớm càng . Y nhớ biệt thự lớn của , nhớ sư phụ đang chờ y ở Thanh Phong Quan, và nhớ cả tiểu rùa biển cần cho ăn của y…
“Long Vương đại nhân cứ yên tâm!”
Tiểu giấy nhân rời khỏi phòng Long Linh, tiểu giấy nhân còn bắt .
Một tay xách cạp quần của , đó sớm đ.á.n.h ngất xỉu, giờ khắc , cả đầu và tứ chi đều rũ xuống.
Khi tiểu giấy nhân nâng chủ nhân của , còn cần khống chế tốc độ, thể để chủ nhân chút khó chịu nào. đối với khác, thì xin , bọn chúng đau đớn khó chịu, thương , trong phạm vi cân nhắc của tiểu giấy nhân.
Vun vút một cái, tiểu giấy nhân biến mất.
Vân Nhiễm tiếp tục gốc cây lớn, tận hưởng thời gian yên tĩnh hiếm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boi-toan-qua-chuan-khong-can-than-cong-duc-bung-no/chuong-957-dang-doi.html.]
Vốn là nơi nhiều muỗi, nhưng những nỗ lực ngừng của tiểu giấy nhân, trong cả căn nhà, rắn rết sâu bọ chuột bọ, cùng những loài côn trùng nhỏ bay lượn, sớm biến mất tăm.
Cái cây lớn thấu, cũng khẽ lay động cành lá của , mang đến từng đợt gió mát, khiến Vân Nhiễm đang nửa gốc cây, cảm thấy vô cùng thoải mái.
“Chủ nhân, bọn về !”
Tiểu giấy nhân ném bắt xuống đất một cách tùy tiện, như thể ném một bao cát.
Một tiếng “rắc”, là tiếng xương vỡ.
Vân Nhiễm:…
Tiểu giấy nhân:…
Không , đây bọn chúng cũng thường xuyên ném những khác chúng bắt như , hình như cũng giòn đến thế… nhỉ.
Mèo con Kute
Tiểu giấy nhân chút lúng túng, nhưng cảm thấy sai, ngược còn hiên ngang : “Người đó dám đến nhà bọn gây rối, bây giờ đáng đời!”
Vân Nhiễm giơ tay, đ.á.n.h một đạo pháp quyết đàn ông vẫn đang hôn mê đất. Hắn nhanh tỉnh , ánh mắt chút ngơ ngác.
Vừa là khống chế, ngay cả xương gãy mà cũng cảm nhận .
“Ngươi là ai, đến đây gì!”
Người đó Vân Nhiễm hỏi, giống như chỉ lệnh nào đó, theo bản năng liền mở miệng. Chỉ là, ngay khi mở miệng, mắt, mũi, tai bắt đầu chảy máu.
Vân Nhiễm khẽ nhíu mày, , nàng hề phát hiện bất kỳ cấm chế nào. Giờ xem , lấy tin tức gì từ , e rằng thể nữa.
Vân Nhiễm giơ tay vẫy một cái, đó chìm hôn mê.
Tiểu giấy nhân cũng chút ngớ , bọn chúng từ khi bắt , cho đến khi mang về, cũng phát hiện cấm chế nào.
Hai tiểu giấy nhân lập tức chút chán nản Vân Nhiễm: “Chủ nhân ~”
“Không liên quan đến các ngươi, ngay cả còn phát hiện , các ngươi cũng là chuyện bình thường, Thanh Phong Quan của bọn tuy lợi hại. , thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, bất kỳ thế giới nào cũng vô thủ đoạn mà bọn .”
Trên mắt , hề d.a.o động năng lượng lớn nào, nhân vật quan trọng gì. Thế nhưng, cấm chế mà ngay cả Vân Nhiễm cũng .
Điều đủ để rõ rằng, thế giới mà hiện tại bọn họ đang ở, thể rắc rối hơn nhiều so với những gì họ tưởng tượng.
Vân Nhiễm kìm lẩm bẩm một : “Đây chính là uy lực của thế giới mà Thiên Thư đang ngự trị ?”
Tiểu giấy nhân vội vàng kể quá trình bắt đó, còn kể rằng gặp Long Linh, và những chuyện mà những Long Linh giúp đỡ.
“Chủ nhân, ngài xem, những , đây ngóng điều gì đó, nên mới cố ý tìm đến bọn ? Chỉ là, giữa đường bọn họ gặp Long Vương đại nhân, bây giờ sự chú ý của bọn họ, đổ dồn Long Vương đại nhân ?”
“Khó , như , hai ngươi, hãy theo Long Linh, vạn nhất đến lúc đó, y cần giúp đỡ.”
Tiểu giấy nhân tuy chút nỡ rời xa Vân Nhiễm, nhưng chủ nhân , bọn chúng đương nhiên tuân lệnh.
“Vâng, chủ nhân, thì , bọn cần đưa về ?”
“Các ngươi cứ đưa về , ngoài , hãy dặn Long Linh cẩn thận một chút, ai những , là tặc hô tróc tặc ! Ngoài , đường , nếu các ngươi gặp yêu tà quỷ quái, dính dáng nhân quả thì đừng tổn thương chúng!”
“Vâng, chủ nhân!”