Khương Tuệ Tuệ vốn một cách uyển chuyển rằng cô thích hợp với , nhưng uyển chuyển nữa mà thẳng: "Xin , nghĩ hiểu lầm, vẫn đồng ý hẹn hò với , tại về những điều khi kết hôn? Không là quá tự tin ?”
"Tự tin là điều , nhưng quá mức thì sẽ trở thành tự phụ, hy vọng điều đó."
Khóe miệng Khương Tuệ Tuệ nhếch lên, và cánh tay mảnh khảnh của cô khoanh , động tác ôm ngực. Có một chút khinh miệt trong đôi mắt hẹp dài như hồ ly.
Ngưu Thự Quang bao giờ nghĩ rằng Khương Tuệ Tuệ sẽ !
Trên mặt lộ vẻ thẹn quá thành giận, sắc mặt tái nhợt hỏi Khương Tuệ Tuệ: "Lời của cô là ý gì? Điều kiện của cô là cái gì, điều kiện của là cái gì, cô ngoại trừ lớn lên khuôn mặt xinh một chút thì còn cái gì? Không lẽ cô chướng mắt ? Nếu trúng cô vì lớn lên xinh , cô cho rằng … ”
Lời còn xong, Khương Tuệ Tuệ dậy, cầm chiếc cốc tráng men bàn lên và hất nước trong đó lên mặt Ngưu Thự Quang: "Đừng bộ như trèo cao với , trong mắt , chính là con cóc, con cóc ăn thịt thiên nga."
Cố Diệp Phi
Nói xong, cô xoay rời .
Ngưu Thự Quang thể chịu loại tức giận ? Anh nắm lấy cánh tay của Khương Tuệ Tuệ, mặt hiện lên vẻ ác độc: "Muốn bỏ chạy ?"
Ở sân , Tống Thời Thanh đưa thỏ và rắn cho mua của khách sạn quốc doanh.
Vì mua mua đồ hoang dã của tại hội chợ nên định với , là sẽ gửi cho tất cả đồ hoang dã mà tìm thấy trong tương lai.
Tống Thời Thanh đồng ý mà lời nào, trong chợ bán sạp hàng ít nhất cũng mất nửa ngày, qua hỏi giá, mặc cả lên xuống một hai xu ngừng để yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-119.html.]
Bán trực tiếp cho các nhà hàng quốc doanh, tuy giá thấp hơn bán lẻ một chút nhưng hiệu suất cao và tốn thời gian.
Người mua đưa Tống Thời Thanh đến văn phòng tìm kế toán để lấy tiền thanh toán hóa đơn, nhưng thấy Ngưu Thự Quang ở đó. Đi hỏi cùng văn phòng thì đến chỗ ăn cơm ở phía .
Vì mua đưa Tống Thời Thanh đến đó.
Mới bước tới cánh cửa dẫn sảnh từ sân , bóng dáng màu vàng rực rỡ đó đập mắt Tống Thời Thanh, khuôn mặt xinh tràn đầy oán hận, lông mày cau . Cổ tay mảnh khảnh trắng nõn đàn ông mặt nắm lấy, rời .
Đôi môi đỏ tươi khẽ hé mở: "Anh buông tay cho !"
Tống Thời Thanh thậm chí chút suy nghĩ, lao lên và đ.ấ.m mặt Ngưu Thự Quang, đó nắm chặt cánh tay của Ngưu Thự Quang đang giữ cổ tay Khương Tuệ Tuệ, dùng một chút lực và lạnh lùng lệnh: "Cô bảo buông tay, thấy ?"
"Anh... Con nó, mày là thằng nào?” Ngưu Thự Quang vô cớ đấm, chút sững sờ, khi thấy mặt là ai, càng tức giận hơn.
"Tống Thời Thanh, ông nội của cho là phái khác đuổi xuống, còn là thủ lĩnh nhảm nhí nữa! Anh, một kẻ là con của kẻ phản loạn mà dám kiêu ngạo ở đây ư, tìm chỗ c.h.ế.t !?”
Cũng thật trùng hợp, đây Tống Thời Thanh và Ngưu Thự Quang từng .
Tuy nhiên, khi nhà họ Tống lục soát và đày xuống, cha của Ngưu Thự Quang chỉ là lái xe bên cạnh ông nội Tống, nhà họ Ngưu mỗi khi thấy Tống Thời Thanh thì đều bày gương mặt tươi a dua nịnh hót.
Sau nhà họ Tống xảy chuyện, hoạt động của nhà họ Ngưu là thể thiếu. Chính vì điều mà họ Ngưu từ một tài xế nhỏ, khi nhà họ Tống từ chức thì thể trở thành cán bộ quốc gia.