Từ khi còn nhỏ, mỗi dịp sinh nhật , bọn họ đều sẽ đọ chiều cao cùng với em , mong rằng đứa em gái của mau chóng trưởng thành, cơ thể càng lúc càng khỏe mạnh hơn.
Hắn bắt đầu cảm thán: “Em gái cũng cao như .”
Khương Tuệ Tuệ khịt mũi một cái: “Đương nhiên , chẳng lẽ phát hiện rằng, so với nhiều đứa con gái ở trong đại đội, em đều cao hơn bọn họ cả ?”
Đây cũng là lời thật lòng, ở thời đại , những mà trọng nam khinh nữ đều nhiều vô kể, khác đều mang theo một tư tưởng là con gái cũng sẽ gả cho nhà khác, cũng như là nước đổ ngoài , đương nhiên là quan trọng bằng đứa con trai, mà sẽ nối dõi tông đường cho nhà .
Nếu thì ở cái thời đại , mà là nhiều cái tên như là Chiêu Đệ, Lại Đệ, Phán Đệ, Ái Đệ cơ chứ, tất cả đều là vì lấy tổ hợp với chữ Đệ trung tâm cả.
Cho nên nhà , thứ gì đều chừa cho con trai hết, mà thể giống như nhà bọn họ , tất cả những thứ đều để dành cho đứa con gái là Khương Tuệ Tuệ.
Khương Tuệ Tuệ là nghiêm túc mà : “Anh hai, thật sự cần tự trách bản , lúc đó, cũng chỉ lớn như Nữu Nữu mà thôi, gì chứ, việc vốn dĩ là thể trách . Hơn nữa, em còn lời cám ơn mới đúng đấy.”
“Cảm ơn ? Cảm ơn vì điều gì?” Khương Vệ Quân kinh ngạc, còn tưởng rằng nhầm nữa.
“Nếu như mà rớt xuống hồ, thì em thể sinh non chứ? Nếu như sinh non, thì từ nhỏ em mà ăn món ngon, uống canh nóng cơ chứ, còn cả việc uống sữa bột nữa, mỗi ngày đều ăn trứng gà, món ngon thì em đều là đầu tiên ăn… Anh cứ mà xem, những đứa con gái trong đại đội, ai như em ?” Khương Tuệ Tuệ vểnh môi lên, những thứ cô đều lý hết cả.
Cô cũng đang dùng cách để Khương Vệ Quân còn vì chuyện mà tự trách bản nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-149.html.]
Không ai sẽ trách cứ gì cả, cô là như , cô tin rằng chính chủ cũng nghĩ như thế.
Khương Vệ Quân xong những lời , nhịn mà bật , vươn tay xoa xoa đầu của em gái : “ thật là đứa em gái kỳ quái mà.”
Nói xong liền chỉ đôi giày da dê của cô mà : “Đôi giày là , trông là .”
Bầu trời lấp đầy ánh hoàng hôn, mặt trời lấp ló những đám mây xanh . Những chú chim hót líu lo cành cây, đang đợi chim về, phía xa xăm cánh đồng bát ngát bắt đầu ngả vàng , đợi đến khi xong tiết mang chủng thì xã Nguyệt Lượng Loan bắt đầu chuẩn thu hoạch lúa mì.
Cố Diệp Phi
Ánh chiều tà chiếu rọi cánh đồng lúa mì, một màu sáng lấp lánh.
Sau khi mà Tống Thời Thanh trở về nhà, bà Tống chuẩn cơm tối xong , thịt đùi bò rừng nấu cho cả nhà ăn vẫn còn thể ăn trong một thời gian nữa, mấy ngày hôm nay, trong gia đình khó khăn lắm mới thể ngày ngày đều thấy thịt thà.
Ông Tống rảnh rỗi chuyện gì cả, cho nên lấy d.a.o chặt củi chặt củi.
Chẳng qua là tuổi tác ông cao , những loại mà ông chặt là loại gỗ gì cả, mà chỉ là loại cành cây khô dạng mảnh mà Tống Thời Thanh lên núi nhặt về mà thôi, đều là những loại cây héo khô, cần tốn quá nhiều sức lực.
mà khi Tống Thời Thanh trở về, lập tức giành công việc đó từ tay ông để tự .
Lấy mấy đợt báo mà mua hôm nay đưa qua cho ông nội : “Ông nội, lưng của ông thì nên việc , mắc công trẹo sống lưng nữa.