Đặc biệt là Lưu Ái Đệ, cãi kịch liệt đến mức chết, bà xem như là sợ nhà họ Khương, thể trêu còn thể trốn ?
Vì , khi Ngưu Thúy Phân chuyện , vì xem náo nhiệt, bà chọn trực tiếp về nhà. Không thấy , bà bắt đầu giặt quần áo khi về đến nhà.
Lúc , đàn ông của bà mới cho bà chuyện, bà tức giận : "Ông cũng thật là, mượn thì mượn, báo cáo với gì? Ông là đại đội trưởng, báo cáo công việc với nữa ? Hơn nữa, trong lòng ông, là loại thù dai và keo kiệt lắm ? Đừng nữa, nhanh chóng mang xe đạp đến cho bọn họ, đừng chậm trễ thời gian nữa, đạp xe đạp huyện thành còn mất nhiều thời gian."
Đại đội trưởng cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy điều .
Lại Ngưu Thúy Phân cho ngượng ngùng hổ: "Này, đây là do bà kể cho nhà họ Khương khi bà trở về ? nghĩ về điều đó, đừng đợi đến khi cho bọn họ mượn xe bà nổi giận với . sẽ khó để giải thích."
Ngưu Thúy Phân trừng mắt lườm ông một cái: " loại đó, ông nhanh lên ! Chuyện đó là chuyện đó, chuyện là chuyện ! Chuyện khác !”
“Được , , giống , ngay.” Nói xong, đại đội trưởng lên xe đạp và về hướng của mấy Khương Tuệ Tuệ.
Cố Diệp Phi
Tranh thủ lúc đại đội trưởng lấy xe đạp, Khương Tuệ Tuệ cũng về nhà với Phương Quế Chi, lấy hết tiền ít ỏi dành dụm ở nhà, sợ đến lúc đó trong tay đủ tiền.
Sau khi đại đội trưởng xe đạp đến, Phương Quế Chi rằng bà sẽ cùng Khương Vệ Quốc, nhưng hai em Khương Vệ Quốc và Khương Vệ Quân thấy của bọn họ như , sợ rằng bà sẽ thể trụ hôm nay nên để bà ở nhà nghỉ ngơi, đợi ngày mai thì xe bò cùng với Khương Tuệ Tuệ đến bệnh viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-227.html.]
Điều quan trọng nhất là cả hai em bọn họ đều là những đàn ông thể lực , nên đến lúc đó chuyện gì thì bọn họ cũng thể giúp đỡ .
Phương Quế Chi chịu, bây giờ khuôn mặt của bà tái nhợt và đôi chân của bà vẫn còn yếu, đến mức nhũn , vì bà để Khương Tuệ Tuệ đỡ mới .
Giọng điệu của bà chút nghẹn ngào: “Làm mà , nếu cha mấy đứa xảy chuyện gì, hai đàn ông các con cũng thể chăm sóc , cùng, Vệ Quốc, con đạp xe chở đến đó . Vệ Quân, con thể ở cùng với em gái và xe bò ngày mai."
Anh em ba , cuối cùng vẫn là Khương Tuệ Tuệ : "Anh cả, ba, để , nếu như thể gặp cha, chuyện gì sẽ xảy ."
Khương Vệ Quốc và Khương Vệ Quân gật gật đầu và thêm gì nữa.
Khương Vệ Quốc đang định cưỡi lên chiếc xe đạp 28 Đại Giang khi nhận nó từ đại đội trưởng thì thấy một âm thanh từ phía truyền đến, hình như là tiếng lái xe, kèm theo tiếng còi xe!
Sau đó, chiếc xe chậm rãi đến gần, hai ngọn đèn rơi xuống các thành viên của đại đội một xã Nguyệt Phượng Loan đang tụ tập một chỗ ầm ĩ, ngây ngốc chiếc xe nhỏ đang dừng ở mặt, một đám đều lộ vẻ khó hiểu.
Ai ở trong xe ? Tại vẫn lái xe đến đại đội của bọn họ lúc !?
Xe thời phổ biến như đời , và xe bây giờ thực sự là hiếm trong hiếm. Mặc dù thỉnh thoảng huyện và thành phố sẽ cử lãnh đạo thi hành công việc, những lãnh đạo đó cũng ô tô đến, nhưng phần lớn ban ngày bọn họ đến đây, ban đêm lái xe rời , đây là đầu tiên bọn họ thấy.