Tạ Phương Hoa đoán rằng cô lẽ hiểu ý của , nhưng Tống Thời Thanh cũng mặt ở đây, vì cô mặt mũi để giải thích.
Không lâu , lượt lên xe bò kéo. Tống Thời Thanh tuy như thế nào cũng mở miệng lên tiếng, nhưng thực đang chú ý đến những đến để lên xe bò, hàng của chật kín, nhưng mấy trong đại đội của bọn họ đang từ xa tới, trong đó một là Lưu Phú Quý.
Cố Diệp Phi
Mặc dù Lưu Phú Quý bao giờ dám xuất hiện mặt Khương Tuệ Tuệ khi đánh , nhưng ngay cả khi đụng cô, cũng dám phát âm thanh, cố gắng giảm thiểu cảm giác hiện diện của càng nhiều càng .
bây giờ nếu ít đó xe bò, chỉ chỗ bên cạnh Khương Tuệ Tuệ thể một chỗ .
Lúc chọn cạnh Khương Tuệ Tuệ, vì nghĩ rằng lúc sẽ mấy thím trong đại đội lên xe bò, nhưng ngờ rằng hầu hết những đến thành phố hôm nay đều là mấy đàn ông trong đại đội.
Mà Khương Tuệ Tuệ dường như cũng chú ý đến động tĩnh ở đây, cô đang trêu chọc A Hoa với Tạ Phương Hoa. A Hoa bộ lông bông xù, nó đang kêu ríu rít.
Tống Thời Thanh cau mày, cố ý kéo cúc áo sơ mi ném xuống chân Khương Tuệ Tuệ mà để dấu vết.
Sau đó, thể theo đó dậy khỏi ghế với danh nghĩa nhặt cúc áo, tự nhiên xuống bên cạnh Khương Tuệ Tuệ.
Chiếc cúc áo lăn vài vòng dừng chân Khương Tuệ Tuệ.
Sắc mặt Tống Thời Thanh đổi, lên từ chỗ của , tới nhặt cúc áo. Vốn dĩ chỉ nhặt cúc áo, nhưng khi đang nhặt cúc áo, tay vô tình chạm mắt cá chân sạch sẽ và sáng bóng của Khương Tuệ Tuệ, làn da của cô vô cùng mịn màng, cảm giác ấm áp đọng quanh quẩn đầu ngón tay.
Trong phút chốc, Tống Thời Thanh như điện giật, cổ họng ngứa ngáy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-264.html.]
Anh nhanh chóng rút tay về, nhưng thể bỏ qua cảm giác tê dại ở đầu ngón tay. Khi đầu sang một bên và định dậy, thấy Lưu Phú Quý đang xe bò, chuẩn lên xe.
Ánh mắt hai chạm , ánh mắt Tống Thời Thanh nghiêm nghị quét qua , trong lòng Lưu Phú Quý giật sợ tới mức co rúm một chút, vội vàng đầu , bộ như cái gì cũng thấy.
Đến khi Tống Thời Thanh nhặt chiếc cúc áo lên, chỗ đó của một thanh niên lên xe đó chiếm mất, cũng tranh thủ cơ hội bên cạnh Khương Tuệ Tuệ.
Thấy , Khương Tuệ Tuệ chút cảm thấy đáng tiếc.
Sau khi Tống Thời Thanh xuống, Khương Tuệ Tuệ nhẹ nhàng lẩm bẩm: "Vừa nhặt cái gì ? Nhìn xem, vị trí của khác chiếm mất , ngay cả tấm thảm rơm cũng còn."
“Quần áo rơi mất chiếc cúc.” Tống Thời Thanh mở lòng bàn tay , chiếc cúc áo yên lặng trong lòng bàn tay .
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Khương Tuệ Tuệ nhăn , cô vẻ hài lòng, : "Không việc gì, trải thảm rơm cũng ."
……
Người xe bò cuối cùng cũng đông đủ, chú Trương đang tận hưởng bóng mát gốc cây cũng lên xe bò và bắt đầu lên đường.
Hầu hết những chỗ chiếc xe đều là thành viên của đại đội Nguyệt Phượng Loan một của bọn họ, thỉnh thoảng cũng sẽ một hoặc hai bỏ lỡ xe bò của đại đội bọn họ, nhưng xe bò của chú Trương cũng đều là của xã Nguyệt Phượng Loan.
Xã Nguyệt Phượng Loan là một xã tương đối lớn, chia thành ba đại đội, và mỗi đại đội cũng chia thành các nhóm, lên kế hoạch . Hầu hết những trong đại đội đều về việc của Khương Đắc Thắng, vì khi thấy Khương Tuệ Tuệ, bọn họ sẽ quan tâm hỏi cha cô ?