Cuối cùng nhận lấy miếng thuốc dán, nhưng lấy tiền trong túi , định đưa tiền cho Khương Tuệ Tuệ.
mà, Khương Tuệ Tuệ ngay lập tức đoán ý của khi định hỏi 'giá bao nhiêu'. Cô tức giận đến mức giật lấy tiền tay , gấp gọn gàng nhét túi .
Khương Tuệ Tuệ cau mày, giống như một con công nhỏ kiêu ngạo: "Nếu định đưa tiền cho để trả tiền cho miếng thuốc dán thì cần, nếu mà như thì sẽ tức giận. Giữa các đồng chí cách mạng, cần thiết tính toán rõ ràng như ? Hơn nữa, cho gia đình chúng hai chân to như , cũng đưa cho đồng nào."
Cố Diệp Phi
Tống Thời Thanh kịp lời nào thì Khương Tuệ Tuệ rầm rì mắng một trận.
Anh nếu là khác thì sẽ phản ứng như thế nào, bởi vì những tính tình từ nhỏ đến lớn đều từng mắng mỏ . khi Khương Tuệ Tuệ , tất cả những gì thể thấy là đôi môi của cô đầy đặn và quyến rũ khác.
Mềm mại thơm ngọt, đó là hương vị nhất thế giới.
Máu trong cả đang gào thét, hận thể tiến lên một bước, ôm cô trong lòng, hung hăng hôn cô. cuối cùng chỉ , thậm chí còn rụt tay khi xoa xoa cái đầu nhỏ đáng yêu của cô, bởi vì phát hiện Tạ Phương Hoa vẫn đang bọn họ từ xa.
Anh rằng Tạ Phương Hoa hiểu lầm rằng hai bọn họ đang hẹn hò, thích cô và ở bên cô. khi bọn họ đến với , nghĩ cho cô.
"Được, sẽ hỏi nữa." Tống Thời Thanh nở một nụ hiếm hoi.
Khương Tuệ Tuệ bắt gặp nụ khuôn mặt , nhịn mà : "Tống Thời Thanh, khi lên trông ."
Đẹp đến mức cô hái tất cả các ngôi bầu trời cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-266.html.]
Chỉ là giọng của cô nhỏ, chỉ cô mới thể thấy. Tống Thời Thanh sửng sốt trong giây lát, vì hỏi cô gì, lấy từ trong túi một chiếc hộp sắt.
Đó là hộp sô cô la Liên Xô mà mang đến từ nhà của đội trưởng Thẩm.
Anh đưa sô cô la cho cô: "Sô cô la cho cô."
Hai mắt Khương Tuệ Tuệ sáng lên, cô vui vẻ nhận lấy. Trong hộp sô cô la mà hệ thống thưởng cho cô nhiều sô cô la nên cô chỉ cần ăn vài viên là hết.
Có nhiều nhãn hiệu sô cô la mà cô ăn, nhưng nhãn hiệu sô cô la cũ từ những năm 1970 ngừng sản xuất thời của cô, cho nên khi thấy nó thì cô vui vẻ.
nghĩ về sô cô la, nó chắc chắn rẻ, Tống Thời Thanh vẫn đang ở giai đoạn đầu, và con đường sự nghiệp trong sách đến vẫn bắt đầu.
Bây giờ nguồn thu nhập nào khác ngoài việc để kiếm điểm lao động và săn b.ắ.n núi để trợ cấp cho gia đình.
Khương Tuệ Tuệ cảm thấy tiếc tiền và buột miệng : "Cái giá bao nhiêu?"
mà ngay khi cô hỏi , Tống Thời Thanh bất đắc dĩ cô chằm chằm, như : ‘Cô quên những gì bản mới ?’
Cô mới nhắc đến chuyện tiền bạc mà một cái cô hỏi giá bao nhiêu.
Khương Tuệ Tuệ bắt gặp ánh mắt của , ngay lập tức hiểu ý , chỉ thể lè lưỡi và ngừng hỏi. Nếu cô khăng khăng đưa tiền mua sô cô la cho , Tống Thời Thanh lẽ cũng sẽ khăng khăng đưa cho cô tiền mua miếng thuốc dán, như sẽ thú vị.
Thấy cô hỏi thêm câu nào, Tống Thời Thanh lúc mới hài lòng : "Sau ăn sô cô la, đừng tìm đến những thanh niên trí thức đó nữa, trực tiếp đến chỗ ."