Bà đồng ý : "Trương Cúc Hoa, bà thể như ? khi gia đình phân gia, chồng bà nhất định yêu cầu Khương Đắc Thắng mỗi tháng đưa cho bà nửa tháng lương, bà là một bà già mà thể dùng nhiều tiền như ? Nó là túi mấy ? Khương Đắc Thắng xảy chuyện, nhà bà thể cái gì ?"
Kể từ khi Trương Cúc Hoa tin về Khương Đắc Thắng tối qua, bà vui, với đàn ông của bà là Khương Đắc Lợi về chuyện đó cả đêm và rằng điều đó dễ chịu.
Trong những năm qua, Trương Cúc Hoa luôn ghi hận bộ gia đình nhà họ Khương, và hận tại cha chồng bà cho Khương Đắc Thắng công nhân lâu dài của nhà máy vận tải vì đàn ông của bà là Khương Đắc Lợi.
Một công nhân chính thức trong nhà máy vận tải, một ghi điểm ở đại đội, tiền lương mỗi tháng khác chỉ là một chút!
Nếu là đàn ông của bà ở nhà máy vận tải thì cuộc sống bây giờ thuộc về gia đình bọn họ .
Mỗi nhắc đến vấn đề , Trương Cúc Hoa đều nghiến răng nghiến lợi. Lần Khương Đắc Thắng gặp sự chuyện, bà vui đến mức đốt pháo ăn mừng.
khi phụ nữ nhắc nhở, bà sững một lúc mới nhận . , đúng, Khương Đắc Thắng chuyện gì thì , nhưng nếu chuyện gì xảy , nửa tháng lương của gia đình bọn họ sẽ đây?
Cố Diệp Phi
“Sao quên cái nhỉ?” Bà nên lời một hồi lâu.
Chính Triệu Anh Lai cho bà một lời khuyên: "Cô sợ cái gì? Nếu Khương Đắc Thắng thật sự xảy chuyện gì, thì vị trí công nhân chính thức trong nhà máy vận tải sẽ bỏ trống, để con trai cô vị trí đó. Tại cùng do một cha sinh mà Khương Đắc Thắng thể công nhân chính thức trong nhà máy vận tải, nếu ông c.h.ế.t thật thì vị trí cũng nên phân đến nhà mấy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-271.html.]
Câu của Triệu Anh Lai khiến Trương Cúc Hoa sáng mắt : "Chị Triệu, vẫn là chị ý tưởng !"
Cách bọn họ xa, Khương Tuệ Tuệ lắng những gì bọn họ . Lúc khỏi lạnh một tiếng, giễu cợt : "Đây là thím hai và thím Triệu ? Hai ở cùng ? Muốn cùng biểu diễn tiết mục miệng chó mọc ngà voi ?"
[Chú thích: Miệng chó thể mọc ngà voi: Ví với kẻ thể lời tử tế.]
Nói tới đây, cô mím môi, mỉm : " mà cha thương thế cũng cần phiền hai lo lắng, cha là nên trời phù hộ, chuyện gì xảy ."
Người phụ nữ lên tiếng thấy Khương Tuệ Tuệ ý thức tự giác bước sang một bên.
Bọn họ đều là cùng một xã, bà cũng thù hằn gì với gia đình Khương Đắc Thắng, vốn dĩ bà cũng đồng ý với những gì Trương Cúc Hoa và Triệu Anh Lai , nhưng bây giờ bà thấy Khương Tuệ Tuệ đến, bà sợ Khương Tuệ Tuệ hiểu nhầm rằng bà về cha cô.
Đối với Trương Cúc Hoa và Triệu Anh Lai, khi Khương Tuệ Tuệ gọi bọn họ là đồ và gọi bọn họ là chó, cả hai đều tức giận: "Khương Tuệ Tuệ, cái đồ ôn dịch, cô gọi ai là chó?"
Khương Tuệ Tuệ chớp chớp mắt, trong mắt đầy vẻ mờ mịt: “ cũng mấy là chó, mấy là chó thì đến chó còn vui .” Nói xong câu cuối, cô nở nụ .
Lần chậm trễ, ở trong lòng dùng miệng quạ đen với bọn họ một câu, nhún nhún vai, xoay rời .
Trương Cúc Hoa và Triệu Anh Lai bóng lưng của cô với sự căm ghét và hùng hùng hổ hổ.