BỖNG XUYÊN SÁCH VỀ THẬP NIÊN 70 CỦA MỸ NHÂN KHƯƠNG TUỆ TUỆ - CHƯƠNG 282

Cập nhật lúc: 2024-09-18 09:44:50
Lượt xem: 93

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bây giờ mặc kệ là tay thương tay thương, ông đều thể dùng sức."

Nữu Nữu hiểu chuyện nên tránh sang bên cạnh, khuôn mặt khả ái đáng yêu dáng vẻ nghiêm túc: “Ông nội, đợi khi nào vết thương của ông khỏi thì ông ôm Nữu Nữu nhé!”

"Ai da, , chờ vết thương ông nội khỏi ông sẽ ôm Nữu Nữu." Khương Đắc Thắng mỉm đồng ý.

Hai em Khương Vệ Quốc và Khương Vệ Quân thu dọn đồ đạc, Khương Tuệ Tuệ từ trong bếp , gọi cha cô: "Cha, , hai về ? Vừa đúng lúc con nấu xong canh xương hầm . Mọi chờ một lát, con và chị dâu ba xuống dọn lên, chúng thể ăn ngay ."

“Ai da, , cần vội, cha cũng đói, Tuệ Tuệ, con cứ từ từ thôi.” Khương Đắc Thắng ở cửa nhà bếp, ống tay áo xắn lên, để lộ nửa cánh tay như củ sen, tay cầm nồi và thìa, Khương Tuệ Tuệ nở nụ miệng.

Trong lòng ông cảm khái nhiều.

Tuệ Tuệ nhà ông lớn lên với vẻ ngoài xinh , miệng cũng ngọt, cái gì cũng giỏi, từ nhỏ hai vợ chồng nâng niu như bảo bối trong lòng bàn tay. Đối với một cô gái như , Lâm Hồng Binh thậm chí còn từ bỏ hôn ước để kết hôn với Khương Thúy Thúy, đúng thật là mắt tròng!

Đừng Khương Đắc Thắng đối xử nghiêm khắc với hai đứa con trai của , nhưng ông là một nô lệ thực sự đối với con gái . Ở thời đại mà chủ nghĩa gia trưởng trọng nam khinh nữ cực kỳ nghiêm trọng, thật khó để tìm một chiều chuộng con gái như ông .

Phương Quế Chi rót nước, ướt khăn mặt và đến lau mặt cho Khương Đắc Thắng. Khương Đắc Thắng chịu để bà , còn lẩm bẩm rằng ông chỉ thương một tay, còn tay thì , bây giờ như ông tàn phế , mặt cũng để khác rửa cho.

Cố Diệp Phi

Ông nhanh chóng lấy khăn tự lau mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-282.html.]

Phương Quế Chi : “Vừa khi ở trong xe bò, ai còn kêu đói chịu , về nhà ăn cơm ngay lập tức, bây giờ đói bụng nữa?”

Nói như cũng đúng, bởi vì buổi sáng xuất viện về nhà nên bọn họ đến bệnh viện lấy cơm để ăn nữa. Bây giờ mới hơn tám giờ sáng. Vẫn còn sớm, nhưng Khương Đắc Thắng chút thức ăn nào trong bụng, đường về ông cứ nhắc mãi là đói bụng, thấy Khương Tuệ Tuệ, ông bảo bụng, bảo cô cứ từ từ.

Bị vạch trần, biểu cảm Khương Đắc Thắng ngượng ngùng hổ: "Bà thì cái gì? Nếu giục Tuệ Tuệ, con bé vội vàng vô tình bỏng thì ? đói một lúc cũng .”

Trong lúc hai vợ trồng đang lẩm bẩm chuyện với , ba Khương Tuệ Tuệ, Lưu Ái Đệ và Lý Tú Cầm rửa mặt xong.

Cả gia đình cũng rửa tay và bàn ăn để ăn mì.

Khương Tuệ Tuệ đẩy bát mì lớn nhất xương ống lớn đến mặt Khương Đắc Thắng và : "Cha, cha thương ở xương cốt, cha cần bồi bổ nó. Loại canh nấu từ xương ống nhất, cha ăn nhiều một chút nhé."

Thịt xương nhiều, nhưng khi ăn mùi vị thơm ngon lạ thường. Hôm nay Khương Tuệ Tuệ dậy sớm và bắt đầu nấu canh xương, lúc thịt xương luộc chín mềm, ăn sẽ tan trong miệng, nhưng thứ ngon nhất trong xương chính là phần tủy xương bên trong.

Cầm xương ống lên, đó mút lấy tủy xương mềm bên trong, ăn đến nỗi trong miệng đầy thịt, hương vị ngon đến mức hận thể nuốt luôn đầu lưỡi.

Còn món mì nữa, sợi cũng dai, ăn kèm nước dùng ninh từ xương và rắc thêm hành lá nhà trồng thì ngon tuyệt.

Khương Đắc Thắng cắn một miếng lớn, vội vàng : "Mì do Tuệ Tuệ nấu ngon, thậm chí còn ngon hơn cả mì mà cha ăn trong quán vơm quốc doanh."

Loading...