Khương Vệ Bình ngoài, thấy nôi em bé trong sân, giật kinh ngạc : “Tuệ Tuệ, em một cái nôi mới ? Cái hết bao nhiêu tiền thế? Chị còn định tìm bạn học để một tiếng, cô cho chị cái nôi cũ của con cô để mang về tiếp tục sử dụng.”
Nghe xong lời , Khương Tuệ Tuệ cũng mờ mịt khó hiểu: “Chị hai, là chị tìm thầy Hứa để hỏi cái nôi ?"
"Chị ." Khương Vệ Bình lắc đầu: "Có Hứa Quý Thuận gửi nó đến ?"
“Vâng, trực tiếp mang nôi đến sân nhà chúng , là mang cho chị, em còn tưởng là chị đặt .” Khương Tuệ Tuệ , đột nhiên nhớ rằng Hứa Quý Thuận năm nay dường như hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, nhưng vẫn kết hôn.
Không cưới vợ, tuy rằng chút nhàm chán, nhưng tay nghề, nếu tay nghề thì sợ cơm ăn, giới thiệu đối tượng cho mấy , nhưng Hứa Quý Thuận luôn quan tâm, vì cứ thế mà kéo dài đến tận bây giờ.
Khương Tuệ Tuệ chị hai của , suy nghĩ một lúc về Hứa Quý Thuận, cuối cùng đến bên cạnh Khương Vệ Bình, nắm lấy cánh tay của cô và hỏi những nghi ngờ trong lòng: "Chị hai, nếu là như , chị xem là thầy Hứa thích chị ?"
Dù chị hai của cô cũng sẽ ly hôn với Lưu Thiếu Thông, chuyện cũng cả.
Cố Diệp Phi
Khương Vệ Bình cau cau mày, đánh nhẹ tay Khương Tuệ Tuệ, nhưng cái đánh nhẹ, vì sợ tổn thương em gái nhỏ của cô . Cô nghiêm mặt và một cách tán thành: "Em gái nhỏ, em thể bậy như ."
Khương Tuệ Tuệ thè lưỡi: "Được , chị định gì bây giờ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-387.html.]
“Em gái, em tiền ? Cho chị hai vay một ít , giúp chị hai bỏ tiền mua chiếc nôi ?"
Khương Vệ Bình gả nhà họ Lưu hơn một năm, nhà họ Lưu luôn do bà Lưu quản lý, tiền lương của Lưu Thiếu Thông và tiền từ điểm công việc của cô đều đưa trong tay bà Lưu, cho nên Khương Vệ Bình tiền.
Trong nhà họ Lưu, bất luận mua cái gì đều báo cáo cho bà Lưu, nếu bà Lưu cho rằng đó là đồ vật cần thiết thì cô phép mua.
Bây giờ cô quyết định ly hôn, nửa đêm Khương Vệ Bình nghĩ về tất cả những gì qua, và thường nghĩ rằng cô chỉ đơn giản là một kẻ ngốc, quá hèn nhát, gì lạ khi cô kết cục như ngày hôm nay.
từ bây giờ, cô sẽ cổ vũ cho con gái .
Khương Tuệ Tuệ về tình hình của Khương Vệ Bình, bây giờ cô tiết kiệm nhiều tiền, vì cô mà cần suy nghĩ: "Ai nha chị hai, tại chị như , đều là một nhà cần mấy lời đó, đợi một chút, em sẽ tìm thầy Hứa để đưa tiền."
Sau khi Hứa Quý Thuận rời khỏi nhà họ Khương, đến một ngôi nhà khác, gia đình đó giường mới, nhưng đầu giường cũ sập, Hứa Quý Thuận yêu cầu sửa chữa nó.
Gia đình tự bỏ gỗ nên giá cả thể thấp hơn.
Khi Khương Tuệ Tuệ tìm đến cửa của ngôi nhà của gia đình đó, cô thấy Hứa Quý Thuận đang cưa gỗ trong sân, lợi dụng thím của gia đình nhà để lấy đồ, Khương Tuệ Tuệ đến chỗ Hứa Quý Thuận, : "Thầy Hứa, chị hai là chị đặt nôi của , nhưng nôi , chúng đều thích nó, định trả nên chị hai nhờ trả tiền cái nôi cho ."
Khương Tuệ Tuệ định đưa tiền, nhưng Hứa Quý Thuận chịu nhận, : "Quay với chị hai của cô rằng sẽ lấy tiền của cô . mang chiếc nôi đến là để cho cô , cần tiền."