Chỉ là bây giờ Khương Tuệ Tuệ chẳng những múa đoạn múa riêng biệt , thậm chí còn sửa thành những động tác đầy cảm xúc, còn bổ sung thêm mấy động tác yêu cầu kỹ thuật cao.
Dáng cô múa như nước chảy mây trôi, trông vô cùng lôi cuốn.
Dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt như thủy triều càn quét, đợt nối tiếp đợt , sóng nối tiếp sóng ngừng.
Tiểu Mai nép phía cánh gà trợn to mắt vũ đạo của Khương Tuệ Tuệ, miệng mở to như hình chữ o, to đến mức một quả trứng gà thể lọt thỏm qua luôn. Cô quá giật , giờ khắc quả thật khiến xem há hốc mồm vì kinh ngạc.
Rốt cuộc thì Khương Tuệ Tuệ là thần tiên chốn nào, thể lợi hại đến mức như !?
Sau khi đoàn trưởng Chu xem đoạn múa cổ điển của cô, giữa lúc các vị đội trưởng vỗ tay ầm ầm thì ông trầm ngâm: “Hạt mầm như , tranh thủ đưa cô về binh đoàn nghệ thuật của mới .”
Sau màn múa đơn sẽ là phần kết thúc của tiết mục, thế là tiết mục đến hồi kết. Khương Tuệ Tuệ cúi đầu cảm ơn chậm rãi bước hậu trường.
Mọi dường như thể thấy dẫn chương trình gì, họ vẫn thể hồi phục một lúc lâu màn ca hát và nhảy múa của Khương Tuệ Tuệ.
Việc đầu tiên mà đoàn trưởng Chu là trở hậu trường để tìm cô gái thiên tài đầy thiên phú , nhưng khi đến hậu trường, ông thấy bóng dáng Khương Tuệ Tuệ cả.
Ông kéo Tiểu Mai hỏi: "Tiểu Mai, chú hỏi cháu một chút, nữ đồng chí biểu diễn sân khấu là thành viên binh đoàn nghệ thuật của chúng ư? Cô ở ?"
Tiểu Mai đoán rằng đoàn trưởng sẽ việc , nhưng cô nghĩ tới đoàn trưởng sẽ phản ứng dữ dội đến , đến mức ông còn đích đến hậu trường để tìm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-471.html.]
Cô đoán ý của đoàn trưởng lúc là gì, nhưng cũng dám , chỉ thể : “Báo cáo đoàn trưởng, giọng của Diệp Mạn Đình đột nhiên , cô thể lên sân khấu biểu diễn, tình cờ là Thẩm Kiêu Dương rằng một nữ đồng chí hát , vì chúng cháu đề nghị cô hát thử.”
“Lúc đó chúng cháu thực sự gì cả, vì chúng cháu nữ đồng chí hát khi cùng chuyện. Kết quả là cô hát nên chúng cháu mới quyết định để cô lên hát cho Diệp Mạn Đình..."
“Thẩm Kiêu Dương giới thiệu ư?” Đoàn trưởng Chu lẩm bẩm, ánh mắt nghiêm khắc Tiểu Mai: “Mấy thật là to gan đấy, dám để một chút kinh nghiệm diễn xuất nào lên sân khấu thế Diệp Mạn Đình, mấy quên mất mất bao lâu để luyện tập khi lên sân khấu ?"
Ban đầu Tiểu Mai vốn nghĩ đoàn trưởng Chu sẽ vui khi thấy màn trình diễn thành công như , và một yêu mến tài như ông , lẽ sẽ mời Khương Tuệ Tuệ tham gia binh đoàn nghệ thuật với tư cách là một lính nghệ thuật.
Cho nên cô mới dám , nhưng cô ngờ sắc mặt đoàn trưởng Chu đột nhiên đổi...
Cô sợ hãi lắc đầu, nghiêm chỉnh, khom rằng: "Xin đoàn trưởng, cháu sai , cháu xin nhận hình phạt!"
xong những lời , sắc mặt đoàn trưởng Chu thả lỏng, khôi phục vẻ bình tĩnh như . Ông : "Sau nên như , nhưng , các cháu tìm đúng , màn trình diễn thành công. Cháu rằng nữ đồng chí đó là do Thẩm Kiêu Dương giới thiệu ? Có bên đội bảy ?"
Tiểu Mai rõ lắm: "Hẳn là ạ."
"Được , chú hiểu , cháu dọn dẹp hãng xem phim nhé." Đoàn trưởng Chu xua tay với Tiểu Mai.
Cố Diệp Phi
"Vâng ạ!" Tiểu Mai thấy nhẹ nhõm khi đoàn trưởng tiếp tục theo đuổi vấn đề nữa.
Nghĩ đến đó còn xem phim, cô trở nên vui vẻ, vội vàng quần áo, định đến trung tâm y tế tìm Diệp Mạn Đình , đó sẽ xem phim với cô .
Sau khi Khương Tuệ Tuệ xuống khỏi sân khấu, cô nhanh chóng hậu trường, cởi bỏ bộ quân phục mà cô mặc khi biểu diễn. Thực , đây là đầu cô mặc quân phục nên chút phấn khích.