Tống Thời Thanh chờ sẵn bên ngoài, Khương Tuệ Tuệ dần dần tiến gần, thản nhiên ôm lấy cánh tay , nhỏ giọng hỏi: “Anh định đưa em ?”
Tống Thời Thanh cô cứ chờ sẽ .
Sau khi tắt đèn thì cả binh đoàn cũng vẻ yên tĩnh hơn nhiều, ngoại trừ tiếng ve và tiếng ếch thì còn tiếng gì khác. Hôm nay là ngày trăng non, ánh trăng chút ảm đạm, ánh trăng chiếu rọi hết sức ôn nhu và dịu dàng.
Cũng may Tống Thời Thanh cầm theo đèn pin, hai tay trong tay, cùng đến nơi mà Tống Thời Thanh .
Ngay từ đầu, Khương Tuệ Tuệ đoán Tống Thời Thanh sẽ đưa cô đến một nơi như , một nơi bãi cỏ, còn đom đóm. Bởi vì cô tỏ vẻ thích đom đóm, chắc là Tống Thời Thanh ghi nhớ trong lòng. Hoặc là một nơi đầy hoa……
Dù thì ở trong phim truyền hình cũng đều những cảnh như .
Chỉ là khi tới nơi cô mới phát hiện, nơi mà Tống Thời Thanh đưa cô tới còn đặc biệt hơn cả đom đóm và hoa. Nơi mà đưa cô đến là một suối nước nóng!!
Cũng tại tìm một chỗ như thế , chắc hẳn suối nước nóng là thiên nhiên, nó còn tự phun khí nóng. Khung cảnh xung quanh cũng , bên cạnh mấy khóm hoa, lan tỏa hương thơm thanh mát.
“A a a.... Là suối nước nóng! Thật là thích quá !” Trước nay Khương Tuệ Tuệ thích tắm suối nước nóng, thông thường một tháng cô sẽ cùng nhóm bạn hai đến ba , chỉ là từ lúc xuyên qua đây cũng từng dám nghĩ đến chuyện như , ngờ suối nước nóng thiên nhiên.
Khương Tuệ Tuệ theo bản năng nhanh chóng cởi váy lội xuống suối nước nóng, chỉ là nhanh đó động tác dừng , cô thể quên mất, bây giờ cô mặc áo tắm.
Mặc dù cô và Tống Thời Thanh yêu đương một thời gian lâu như , nếu là ở hiện đại, nam nữ yêu một thời gian là thể tiến đến giai đoạn cuối cùng luôn , nhưng dù thì bọn họ cũng vẫn đến mức đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-487.html.]
Cuối cùng cô vẫn cởi váy, cứ mặc váy như mà lội xuống suối nước nóng.
Tống Thời Thanh thấy cô vui vẻ như thế, cũng tự giác mà trở nên vui vẻ hơn hẳn, đoán là cô sẽ thích. Ai ngờ mới dự định xuống bên cạnh một tảng đá thì bàn tay mềm mại của Khương Tuệ Tuệ kéo lấy.
Cô tươi hồn nhiên: “Anh cũng mau xuống đây ngâm một chút , thoải mái lắm!”
Cố Diệp Phi
Thấy Tống Thời Thanh bất động, hai tay Khương Tuệ Tuệ hất một ít nước lên . Rồi dùng hai tay kéo lấy cánh tay , kéo cả xuống : “Anh mau xuống đây.” Cô bắt đầu nũng với .
Khi cô nũng, giọng điệu vô cùng dịu dàng, thanh âm uyển chuyển phảng phất lòng Tống Thời Thanh. Ánh mắt Tống Thời Thanh dừng Khương Tuệ Tuệ, chiếc váy của cô ướt, chiếc váy màu xanh lam dính nước, đặc biệt trở nên mỏng hơn, thể là gần như trong suốt.
Chiếc váy ướt dính sát đường cong cơ thể cô, phập phồng lô nhô trông quyến rũ.
Không riêng gì váy ướt, cô cũng đều ướt hết cả . Tóc dài dính gò má, lông mi cũng dính nước, ánh mắt ươn ướt, phảng phất như cả bầu trời mùa xuân đang hiện trong đôi mắt .
Cô khẽ cắn môi, ánh mắt chằm chằm , trông hết sức kiều diễm và động lòng , đến mức khiến cảnh sắc xung quanh đều trở nên lu mờ, ánh trăng sáng, chỉ cô là một tuyệt sắc lay động lòng .
Tống Thời Thanh nuốt nước bọt, trong nhất thời trở nên thất thần, đôi chân tự chủ mà trượt theo lực kéo của cô, thật sự Khương Tuệ Tuệ kéo xuống khỏi tảng đá.
“A....” Khương Tuệ Tuệ nghĩ Tống Thời Thanh sẽ đột nhiên cô kéo xuống , thậm chí cô còn kịp chuẩn sẵn sàng, cả cô Tống Thời Thanh đè lên.
Cũng may giây phút cuối cùng, Tống Thời Thanh còn kịp gắng chút sức ở chân, mặc dù cả đều đè cô, nhưng thật Khương Tuệ Tuệ cũng cảm thấy nặng lắm. Nếu thì……