Gần đây tâm trạng Lưu Ái Đệ lắm, bởi vì cô và nhà đẻ xảy chuyện bất hòa.
Chuyện là thế , Lưu Ái Đệ thấy bụng càng lúc càng lớn, trong nhà cô cần việc gì cả, thế nên khi chút thời gian, cô cũng tranh thủ về nhà đẻ một chuyến.
Hai ngày cô về nhà đẻ, cô hỏi thăm về chuyện Khương Tuệ Tuệ tìm yêu. Lưu Ái Đệ còn tưởng rằng nào đó nên định giới thiệu cho em chồng, vì thế cho cô . Nào ngờ đến cuối cùng cô gả em chồng cô cho em trai cô .
Lưu Ái Đệ lập tức về phía em trai đang móc khoé chân ở cửa nhà, móc khoé chân còn đưa lên mũi ngửi, suýt chút nữa thì nôn .
Cô , đầu tiên cô dám trừng mắt với khi chuyện: “Mẹ, câu mà thấy mắc cở chút nào ? Em trai con là đức hạnh gì trong lòng còn rõ ? Mẹ xem nó là bảo bối, nên cho rằng trong mắt khác nó cũng ? Còn hẹn hò với em chồng con? Mẹ cảm thấy con trai của xứng ? Mẹ kêu nó soi gương ? thật là cóc ghẻ còn đòi ăn thịt thiên nga.”
Mẹ của Lưu Ái Đệ liền tức giận đến mức tái mặt.
Nhà họ Lưu bốn cô con gái và một con trai, bốn cô con gái lớn lên đều khá xinh , chỉ duy nhất con trai thứ tư là khá tệ. Lại còn ham ăn biếng , tiếng biếng khắp làng xóm .
cô cố tình để mắt cao hơn đầu, một hai nhắm tới em chồng cô .
Mẹ của Lưu Ái Đệ xong những lời , nếu là nhất định lấy kìm sắt bẻ răng Lưu Ái Đệ, chỉ là bây giờ bụng cô lớn, còn nhà họ Khương đối xử như . Thầm nghĩ nếu đánh Lưu Ái Đệ thì cũng quan trọng, nhưng nếu đụng tới đứa bé trong bụng cô thì hỏng , khi đó nhà họ Khương nhất định sẽ tìm bà để đòi công bằng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-501.html.]
Mặc dù trong lòng bà tức giận vì Lưu Ái Đệ con trai bảo bối của bà đáng giá một xu, nhưng vẫn cố gắng nuốt cục tức xuống.
Cố Diệp Phi
Chỉ hùng hổ đuổi Lưu Ái Đệ ngoài.
Lưu Ái Đệ cũng kiên cường, hét lên rằng bà cho tới thì cô cũng thèm, bà cứ tiếp tục cưng chiều đứa con trai bảo bối , nhưng mà tuyệt đối đừng dòm ngó đến em chồng cô , bởi vì xứng!
Chính vì chuyện mà khi trở về nhà, Lưu Ái Đệ vẫn còn giận vài ngày. Mãi cho đến hôm nay, cô vẫn còn lầm bầm: “Thật đúng là hổ, mấy lời như thế mà cũng dám , em chồng của là ai chứ? Cho rằng loại nào cũng xứng đôi ?”
Khương Tuệ Tuệ ở bên cạnh thấy thì bật , cô thở phì phì giống như Lưu Ái Đệ, ngược còn khuyên cô : “Được chị dâu, chị cũng đừng tức giận như thế, tức giận sẽ ảnh hưởng sức khỏe, như thế sẽ cho đứa bé trong bụng.”
“ đúng đúng, cô đúng, nên tức giận, tức giận vì bọn họ là đáng đúng chứ? mà …… trong lòng nuốt trôi cục tức thì ? Cô thử xem, cái thể coi là một chuyện nhỏ hả?”
“Còn nhắn nhủ với khác tiện thể với để về nhà một chuyến, kết quả là vì với một chuyện như thế đấy. Đâu cô thấy qua đứa em trai của , nó lớn lên trông thật khó coi, gì chỗ nào xứng với cô chứ?”
“Có xứng xứng gì thì cũng ý định hẹn hò với , bọn họ cũng chỉ suy nghĩ một chút thôi, chị.” Khương Tuệ Tuệ xong rót cho Lưu Ái Đệ một ly lạnh, thời tiết nóng nực còn đang tức giận, đúng là phát hỏa mà.
Trà lạnh là do cô tự pha, uống sẽ vị ngọt nhẹ, tác dụng giải nhiệt, hương vị cũng khác mấy so với Vương Lão Cát pha.