Khương Tuệ Tuệ thu dọn đồ đạc, nũng : “Ông nội, bà nội, cháu , ông bà cứ yên tâm , sẽ xảy chuyện gì . Hơn nữa trợ lý của ông cùng với cháu ?”
Để Khương Tuệ Tuệ một , ông Tống nhất định sẽ yên tâm, vì thế để trợ lý cùng với cô.
Bây giờ Khương Tuệ Tuệ trong tay mấy ngàn nhân dân tệ, trong đó phần do cô tự kiếm , cũng phần do Tống Thời Thanh trợ cấp. Mỗi tháng Tống Thời Thanh đều sẽ gửi tiền trợ cấp về nhà, bộ đều giao cho cô giữ, hơn nữa tiền lương hưu của ông Tống cũng ít, chi tiêu bất cứ thứ gì trong nhà cũng cần Khương Tuệ Tuệ đưa tiền , tuy nhiên Khương Tuệ Tuệ vẫn thường xuyên mua một vài món đồ về nhà.
Dù cũng là đầu tiên đến quân khu của Tống Thời Thanh, Khương Tuệ Tuệ cảm thấy cần chuẩn một ít quà gặp mặt mới . Nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy dê nướng nguyên con tồi, vì thế liền quyết định mang cái đến quân khu.
Bây giờ Tống Thời Thanh là đội trưởng , một quản lý một đống , cấp cũng 70 đến 90 , lấy trung bình là 80 .
Cô mua 30 đến 40 cân dê nướng nguyên con, cô cảm thấy món dê nướng nguyên con là ăn ngon nhất.
Cô mua tổng cộng ba con, thời buổi mặc dù giá cả mấy đắt đỏ, nhưng một con dê nướng dù thế nào chăng nữa cũng giá một hai trăm tệ, nhưng Khương Tuệ Tuệ cũng loại keo kiệt bủn xỉn gì, cô trực tiếp vung tiền mua luôn mấy con dê nướng ….
Sau khi mua dê nướng nguyên con xong, cô còn mua một bao cam, hiện giờ đang đúng mùa cam, quả ngon ngọt còn nhiều nước.
Dựa theo tính tình xưa giờ của Khương Tuệ Tuệ, cô nhất định là chuyện cho Tống Thời Thanh , cứ như mà đột nhiên xuất hiện khiến cho Tống Thời Thanh trở tay kịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/bong-xuyen-sach-ve-thap-nien-70-cua-my-nhan-khuong-tue-tue/chuong-552.html.]
bây giờ Tống Thời Thanh ở quân khu, thỉnh thoảng nhiệm vụ thì sẽ mặt ở đó, Khương Tuệ Tuệ cho trở tay kịp, cho nên gọi điện thoại cho .
Tống Thời Thanh sớm cửa chờ, khi thấy xe của trợ lý, lập tức tiến lên, đợi xe dừng , Tống Thời Thanh mở cửa xe, đón lấy tay Khương Tuệ Tuệ đỡ cô xuống xe.
Hiện tại là tháng chạp, bên là phương bắc, tuyết bắt đầu rơi . Từ xe bước xuống, mở miệng chuyện phả khói. Tống Thời Thanh sợ Khương Tuệ Tuệ sẽ lạnh, nhanh chóng gỡ khăn choàng cổ của xuống quấn lên cổ cô.
Đây là một chiếc khăn choàng cổ màu xám, hơn nữa còn là do Khương Tuệ Tuệ tự tay đan. Cô vốn đan khăn choàng cổ, nhưng Lý Tú Cầm cầm tay chỉ dạy cho cô, bao lâu cô học cách đan chúng. Học thì cái đầu tiên cô đan chính là khăn choàng cổ cho Tống Thời Thanh, đó cô gửi đến đây.
Tống Thời Thanh mặc quân phục, dáng vốn dĩ cao lớn, mặc dù quân phục mùa đông dày, nhưng thoạt vẻ gì là mập mạp, đó như một cái cây sừng sững.
Khương Tuệ Tuệ sớm Tống Thời Thanh mặc quân phục , lúc ở binh đoàn cô cũng từng thấy Tống Thời Thanh mặc quân phục , nhưng mà quân phục của chiến sĩ ở binh đoàn và quân phục của quân nhân chân chính vẫn sự khác biệt rõ rệt.
Trong lòng cô tràn đầy vui sướng khi gặp thương xa cách bao ngày, mới bước xuống xe, cô lập tức nhào tới đưa tay ôm lấy cổ Tống Thời Thanh, nhón chân đặt một nụ hôn nồng cháy lên mặt .
Cô nũng : “Em nhớ chết!”
Cố Diệp Phi
Tống Thời Thanh sớm vợ giỏi nũng, nhưng cũng thể đoán cô sẽ đột nhiên ôm lấy , còn hôn .