Hơn nữa còn   thức ăn, chỉ  thể  hái rau dại hoặc lấy đồ đến nhà xã viên đổi rau củ quả mà bọn họ để  trong đất trồng rau của nhà .
Cho nên, lúc  sắp xếp  phiên nấu cơm, là thương lượng xong mỗi ngày bổ sung thêm rau dại, hôm đó ai nấu cơm thì  đó phụ trách  tìm hái.
Đối với việc , Phong Tri Ý   dị nghị gì:
"Được, lát nữa  sẽ .”
Dù  hôm nay cô cũng   việc gì, đúng lúc cô đang    quen với  cảnh nơi .
Hạ Mai  giật , dường như cô   ngờ Phong Tri Ý  dứt khoát như .  mục đích của cô    là như thế:
"Cô     tìm rau dại ? Cô   rau dại trông như thế nào ? Không  đừng cậy mạnh, lấy đồ đến nhà xã viên đổi chút rau .”
Hai ngày  cô  ăn đồ ăn Phong Tri Ý mua   sướng miệng, vị đắng của món rau dại sáng nay khiến cô  nuốt  nổi, cho nên cô    ý đồ với cô.
Phong Tri Ý  để ý tới cô , cô lập tức thu dọn   cửa.
Mộng Trang đại đội  ở giữa một cánh đồng rộng lớn, mà  bộ cánh đồng  ẩn nấp trong một ngọn núi lớn trùng điệp.
Chỉ  một con sông lớn ở  thôn đung đưa, quanh co về phía vách đá thẳng   biến mất  thấy.
Lúc  đang là tháng ba cuối mùa xuân, mùa của vạn vật sinh sôi, chim bay cỏ mọc, cánh đồng hoa cải dầu màu vàng kim từng mảnh từng mảnh, cùng từng khối lúa mì xanh vàng, trong mưa phùn tí tách, tươi mát như đang gột rửa. 
Xa sơn như cặp lông mày của  phụ nữ , như ẩn như hiện ở m.ô.n.g lung trong mưa bụi  vẻ hết sức mơ màng, như tranh thủy mặc xanh đỏ tràn ngập tình thơ ý họa.
Phong Tri Ý lưng đeo giỏ tre, tay cầm ô, cô   con đường nhỏ nông thôn mưa bụi mù mịt.
Giống như si như say mà thưởng thức thế giới thần tiên  mưa bụi mênh m.ô.n.g bao phủ, chợt  thấy phía   tiếng gọi với theo cô:
"Thanh niên trí thức Trần! Thanh niên trí thức Trần, chờ một chút!”
Phong Tri Ý  đầu ,  thấy Hứa Lê Hương mặc áo tơi, đội nón, xách sào trúc chạy tới, nhếch môi mỉm :
"Trùng hợp quá? Cô   ?”
Nhìn Phong Tri Ý cầm ô ở mua bụi lất phất bỗng nhiên  đầu ,  ở cánh đồng hoa cải dầu  dịu dàng thanh tú. 
Trong nháy mắt đó, cô khiến cho cảnh  điền viên  đều  mờ nhạt. 
Nhất là mưa phùn mờ mịt,  cô càng trở nên nổi bật, càng thêm như hoa như ngọc. Đôi mắt  nhẹ nhàng, còn dịu dàng hơn so với nước mùa xuân.
Hứa Lê Hương  thấy   khỏi sinh lòng hâm mộ: 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-17-tim-rau-dai.html.]
Biết đầu thai  thật đấy, trời sinh  đẽ như , ưu tú như . Cũng chỉ  gia đình phú quý, mới nuôi   nhan sắc và khí chất như  nhỉ?
Hứa Lê Hương thu hồi suy nghĩ  :
" nghĩ hôm nay trời mưa  cần  , đang định gọi cô cùng lên núi tìm chút nấm rau dại.”
“ lúc đến điểm thanh niên trí thức tìm cô, thì bọn họ   cô   đào rau dại . Lúc  măng nấm rau dại  núi đang tươi !   nhiều nơi hơn,  đưa cô  nhé?”
Phong Tri Ý    nữ chính sẽ tới tìm  để bồi dưỡng tình cảm,  thể  gật đầu: 
"Vậy thì  phiền cô dẫn đường .”
Thực  núi rừng là sân nhà của cô, nơi  thực vật chính là thiên đường của cô. 
Cô mà  ở trong rừng tìm cái gì thì   ai lợi hại hơn cô .
"Cô  cần khách sáo như ." 
Hứa Lê Hương luôn cảm thấy   Phong Tri Ý  khí chất trong trẻo,  như  thiết hiền hòa, nhưng  lạnh lùng, xa cách:
"Sau  nếu cô  lên núi tìm rau dại gì đó thì cứ tới tìm ,   chỗ nào nhiều, rau dại nào  thể ăn.”
Phong Tri Ý mỉm  gật đầu:
"Được.”
Vậy thì  thể nhân dịp  lấy cớ là nữ chính đưa cô lên núi rừng  quen, về  tự   tìm đồ cũng  kỳ lạ.
Có điều  cho Phong Tri Ý thất vọng chính là, nữ chính chỉ dám đưa cô  dạo bên ngoài rìa núi, căn bản  dám   sâu trong núi. 
Nói là bên trong  nhiều rắn độc nguy hiểm, dễ  cắn. Hơn nữa còn  dã thú lui tới,  an .
 bên ngoài thiển sơn  chỉ  bọn họ đến tìm nấm và rau dại, còn  bọn trẻ mới lớn trong thôn, và một ít cô, dì, bác gái  thời gian rảnh rỗi, đều vội vàng  mùa vạn vật sinh trưởng  lên núi tăng thêm miếng ăn cho gia đình.
Lại  đúng lúc mưa phùn   công việc đồng áng, khắp núi đều là , bọn họ    lấy  bao nhiêu.
Ở  núi gần như tìm kiếm cả ngày, bữa trưa cũng  trở về ăn, rau dại, nấm cùng măng cộng , còn  tới nửa sọt.
 Hứa Lê Hương  cảm thấy   bọn họ  thu hoạch bội thu , còn tự đắc:
"Nhiều nhỉ? Lần    đưa cô đến đây!”
Phong Tri Ý đang bẻ hoa đỗ quyên,  thấy  thì  đầu   với cô .