Nhất thời, Phong Tri Ý  để ý suy nghĩ nhiều, cô vội vàng   chạy đến chỗ  sắp xếp đỡ cụ già đang   mặt đất đầu đầy m.á.u tươi, nhắm chặt hai mắt, cõng ông  đuổi theo  trai .
Lúc  vì vội vàng cứu , cứu  ai cô liền tiện tay đặt ở bên cạnh  xa, cho nên lúc    còn đang  trong mưa bụi dày đặc.
Nhiệt độ bây giờ gần tới thanh minh, nếu trời nắng thì , nhưng khi trời mưa, thì chỉ  vài độ, vẫn  lạnh. 
Người già vốn   giày vò mà  thể suy sụp,  chịu  gió lạnh mưa lạnh như ?
 lúc   thể của cô cũng mới từ bên bờ vực cái c.h.ế.t kéo về, còn  suy yếu. Phải phối hợp với dị năng, mới  thể cõng  cụ già, thất thiểu chạy về phía trang trại nuôi lợn.
Nửa đường mưa bụi mờ mịt, gặp   trai đang  ,    một lời tiếp nhận cụ già  lưng cô đưa đến trại nuôi lợn. 
Phong Tri Ý đành  ngay lập tức   cõng cụ già cuối cùng, nhưng cô còn    mấy bước,    trai  chạy tới đón .
Phong Tri Ý hâm mộ  lướt qua đôi chân dài của , chân dài  thật, tốc độ chạy nhanh gấp ba bốn  cô.
Chờ khi cô chạy tới gần trại nuôi lợn, thì   bên trong vọng  tiếng la lớn già nua đầy hoang mang: 
"Ông Thẩm! Ông Thẩm!”
Phong Tri Ý căng thẳng trong lòng, cô vội vàng  thẳng ,  đúng lúc lướt qua  trai đang chạy  ngoài.
Không để ý  trai    việc gì, Phong Tri Ý vội vàng chạy , thấy  trai sắp xếp cho ba cụ già ở  rơm rạ khô ráo, một cụ già quỳ gối bên cạnh một cụ già khác đang ,  đầu đầy máu, kéo tay ông  sốt ruột la to.
"Sao  ạ?" 
Phong Tri Ý vội vàng chạy tới, thấy  thở của cụ già hai mắt nhắm nghiền yếu ớt, mặt vàng như giấy.
Cụ già duy nhất còn tỉnh táo hai mắt đục ngầu   là mưa  nước mắt:
"Ông Thẩm, ông Thẩm hình như sắp  xong !”
Phong Tri Ý vội vàng mượn động tác bắt mạch cho cụ già để đưa dị năng  kiểm tra  thể, phát hiện  thể cụ già vốn  là nỏ mạnh hết đà, bây giờ   thương mất m.á.u cùng giá rét đả kích kép, quả thật sắp  xong!
Cô dùng dị năng hệ mộc rót  sinh cơ treo mạng cho ông , để phòng ngừa, cô  cho một cụ già đang hôn mê khác cũng thêm sinh cơ giữ mạng,  đó  dậy chạy  ngoài:
"Ông , ông cố gắng một chút, cháu sẽ  mời bác sĩ đến ngay!”
Tuy rằng cô cũng  thể cứu chữa, nhưng  thể vô cớ  tay! 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-19-cuu-nguoi.html.]
Và thuốc đến từ ? Cô cần  mượn trạm y tế trong đại đội để che mắt  khác.
"Vô dụng thôi,  mời  ." 
Giọng điệu cụ già   là bi thương  thê lương:
"Trong đại đội  cho phép những phần tử  như chúng  khám bệnh.”
Phong Tri Ý vội vội vàng vàng chạy đến cửa thì dừng bước, cô  thể tưởng tượng nổi  đầu :
"Ngay cả  khám bệnh cũng  cho ?!”
Những   kết án tử hình vẫn  hưởng nhân đạo, thời đại   vô lý như  ?
Cụ già lặng lẽ bình tĩnh khẽ gật đầu:
"Được , cô mau rời  ! Bằng      thấy, cô cũng   xử phạt. Chúng  cố gắng  thì chống đỡ, cố gắng   thì thôi .”
Mới  mấy câu, giọng  của cụ già liền suy yếu mệt mỏi đến vô lực, chắc là cũng  thương.
Nghe  tiếng bước chân vội vã phía , Phong Tri Ý  đầu , thấy  trai trầm mặc  ôm một cái chăn bông rách  vải dầu quấn , đội mưa chạy về.
Hơn nữa, trong tay còn xách theo cái sọt tre và ô mà cô  ném bên đường  đó.
Thì     mới  tìm chăn bông khô ?
Phong Tri Ý   nhắc nhở thì động tâm, cô nhớ tới cái gì  lập tức chạy  ngoài.
Chàng trai đang   bên trong dừng , cứng đờ giữ động tác đưa cho cô sọt và ô,   đầu mặt  biểu tình  bóng lưng cô nháy mắt biến mất trong mưa bụi một cái.
Sau đó yên lặng đặt sọt tre và ô ở bên cạnh,  tháo vải dầu  trải chăn lên rơm rạ khô ráo,  đem quần áo khô trong chăn kẹp cho các cụ già  lượt  .
Sau khi  quần áo xong,   lấy một cái khăn rách, thấm nước mưa bên ngoài nhà  ướt,  tỉ mỉ lau sạch vết thương cho cụ già.
Đột nhiên, một trận bước chân dồn dập tới gần,  trai đang lau vết thương cho cụ già căng thẳng cả ,  dừng tay, cảnh giác  đầu , thì  thấy Phong Tri Ý cõng  lưng theo một cái túi lớn, còn ôm chăn bông   .
Trạng thái căng thẳng  trai thoáng buông lỏng,   đầu  tiếp tục cẩn thận lau vết thương cho cụ già.
Phong Tri Ý ôm chăn bông chạy  lấy vải dầu chắn mưa ,  đó run rẩy đắp chăn lên cho cụ già.
Chàng trai cũng chỉ lấy  hai cái chăn rách nát, vốn dĩ  đủ để ba  già giữ ấm chống rét.