Nói xong, Phong Tri Ý xách cái sọt  nhưng còn  kịp buông xuống  phòng bếp thì phía  truyền đến tiếng Phạm Khải Minh dường như  đuổi theo gọi cô   Hạ Mai ngăn :
"Ôi trời, thanh niên trí thức Trần nhiều đồ bổ như , cô   đói  .”
Nghe xong lời , Phong Tri Ý còn  phản ứng, AI ở trong tai   nhịn  :
"  bảo  mà,  đàn bà đó chắc chắn sẽ gây chuyện.”
Phong Tri Ý   điểm thanh niên trí thức  một bóng , cô cất hết rau dại trong sọt  trong  gian:
"Không , cô   gây lên  sóng lớn gì ,  thèm  là .”
Cô vốn dĩ còn  thêm thức ăn cho  , nhưng nếu    thích, thì cô cũng  cần tự đa tình nữa.
"Ruồi nhặng  cắn  , nhưng vo ve hoài ngài  ngại phiền ?" 
AI gợi ý :
"Lại còn bẩn, còn    ghê tởm.”
Nghe AI hình dung như , Phong Tri Ý khẽ . 
Thủ đoạn  của Hạ Mai quả thật  ghê tởm, cô  lợi dụng tính cách ích kỷ và ghen tị của con , kéo tất cả   đến đối đầu với cô, cô lập cô.
Nếu như là bất kỳ một cô gái nhỏ nào  từng  đến thế giới, sợ là sẽ  chuyện hôm nay  cho tủi   .
 Phong Tri Ý thì  , đại khái là cô trải qua mưa gió nhiều,  sớm luyện  cả   đồng da sắt.
Loại chuyện nhỏ , đúng là   tổn thương  cô một chút nào.
"Không cần quan tâm đến cô ." 
Loại   tính cách như Hạ Mai, càng phản ứng cô  thì cô  nhảy nhót càng vui vẻ, Phong Tri Ý lười để ý:
"Chờ cô  gây  chuyện lớn  bóp c.h.ế.t luôn là .”
Hiện tại cô  rảnh để ý đến cô , buổi tối cô còn  chuyện  , cô rửa mặt dọn dẹp xong từ sớm, trời  tối là cô  ngủ.
Đợi đêm khuya vắng lặng, bốn phía đều đen đến mức đưa tay  cũng   thấy năm ngón.
Phong Tri Ý mở mắt , lật bàn tay một cái, một hạt giống trong tay nhanh chóng nảy mầm sinh trưởng nở hoa, nở  một đóa bà la màu đỏ cực lớn.
Tầng tầng lớp lớp cánh hoa, từng đợt từng đợt mùi thơm nhàn nhạt nhanh chóng lan tràn  bên ngoài. 
Chỉ cần qua mười phút,  trong phạm vi mười dặm quanh đây đều sẽ ngủ say.
Mười phút , Phong Tri Ý đặt hoa bà la  bệ cửa sổ,  đó từ cửa sổ bên giường nhảy  ngoài,  hình như quỷ mị xẹt qua đêm tối, nhanh chóng  tới bên cạnh chuồng bò.
Phía trong chuồng bò vẫn ướt sũng, chăn cũng  ẩm, ba cụ già đang trong giấc ngủ hoặc hôn mê lạnh đến mặt mày xanh xao, lạnh run.
Phong Tri Ý dùng thực vật hấp thu hết  nước,  đó dùng dị năng điều dưỡng  thể cho mỗi  một .
Cô nghĩ bọn họ chắc là cả ngày cũng   ăn cơm, nên  đút cho mỗi  một viên thuốc nhỏ.
Đây là thức ăn trong mạt thế, giống như bánh quy nén, ăn một viên  thể năm sáu ngày  cần ăn cơm.
Đây là đồ chuẩn  cho lúc  khỏi nhà đánh zombie, hoặc săn g.i.ế.c động thực vật biến dị trong tự nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-25-ruoi-nhang-khong-can-nguoi-nhung-ghe-tom.html.]
Hơn nữa cô  dùng nguyên liệu nấu ăn tràn ngập linh khí trong  gian cải tiến qua,  nhiều dinh dưỡng, già trẻ đều dùng .
Xác định các cụ già   gì đáng ngại, Phong Tri Ý mới lẳng lặng rời , cô  thẳng đến bãi phơi thóc bên ngoài nhà ăn lớn.
Không ngoài dự đoán của cô, quả nhiên  trai còn  trói   cây. 
Rõ ràng  trừng phạt một ngày, nhưng đến bây giờ cũng   ai đến cởi trói cho .
Phong Tri Ý như một cơn gió mạnh lướt tới gần, nhưng lúc gần tới thì  trai  ngẩng đầu cảnh giác  .
"Ai?!”
Giọng  vẫn còn  tỉnh táo.
Phong Tri Ý ngạc nhiên,  mà    ngủ?
Người  thể chống cự  hương hoa bà la thật sự là  ít,  ai là   tinh thần lực mạnh mẽ.
"Là ." 
Phong Tri Ý chậm , nhẹ nhàng tới gần.
Chàng trai trong bóng tối dường như sững sờ một chút,  đó :
"Cô tới nơi  muộn như   cái gì? Đi mau! Nếu  ai  thấy thì  nhảy xuống song cô cũng  thể rửa sạch  .”
Phong Tri Ý vòng  phía  cởi dây thừng cho :
"Không , sẽ   ai  thấy .”
Chàng trai  giọng điệu lạnh nhạt chắc chắn như  của cô,  hiểu   nhớ tới   đột nhiên cảm thấy vô cùng buồn ngủ.
Nếu   chân  quá đau, hơn nữa  cảm thấy  đúng nên cảnh giác, thì lúc   thể   ngủ đến bất tỉnh .
Nhớ tới ba cụ già đáng lẽ  qua đời,  khi cô  cho uống thuốc  sống sót một cách thần kỳ. 
Còn  cô  nhẹ nhàng sờ một cái là  thể nắm xương,  trai theo bản năng cảm giác   lẽ y thuật của cô   siêu phàm:
"Cô   gì ?”
Y độc từ  đến nay  phân biệt.
 là trùm phản diện nhỉ? Nhạy bén như thế.
Phong Tri Ý khẽ  một tiếng trong bóng đêm, cô vòng tay tới  mặt  buông dây thừng cho  em, đúng lúc ghé  bên tai :
"  thể  gì chứ? Chẳng qua là để cho   ngủ ngon mà thôi.” 
Trong bóng tối,  trai chỉ cảm thấy  thở của Phong Tri Ý thổi  tai .
Thổi cho tai  nóng ngứa,   tránh sang bên cạnh một chút:
"Có ý gì?”
Phong Tri Ý  trả lời , cô cởi  bộ sợi dây thừng   đỡ  dậy:
"Có thể  lên  ?”