Động tĩnh hỗn loạn phía  đánh thức  ở gần đó,   nhao nhao chạy  vây xem là  chuyện gì xảy .
Đợi   hỏi rõ    cáng  đúng là Tiền bí thư, thì đều kinh hãi liên tục lui về phía .
Có một bà già thực thụ run rẩy chống nạng  bí thư Tiền già hơn cả  thì lẩm bẩm:
"Ngẩng đầu ba thước  thần linh,  , trời đang ,   quả nhiên  thể   lương tâm, nếu  sẽ  báo ứng.”
Đại đội trưởng nhận  tin tức đang vội vàng chạy tới   như  thì nghiêm mặt:
"Thím ! Lúc  đừng  lải nhải cái gì thần quỷ,   sống nữa ?!”
Hai mắt cụ già đục ngầu liếc xéo ông , khóe môi giống như vỏ cây khô nhếch lên  lạnh, như  như   lướt qua  trai còn  trói quỳ  cây, ý  ý  chỉ:
"Đại đội trưởng, ông  cảm thấy tội  ?”
Đại đội trưởng  đầu  thấy  trai cúi đầu  trói   cây  nhúc nhích,   sống  chết, trong lòng rùng , trầm giọng : 
"Chuyện gì thế ? Tại    vẫn  trói ở đây?!”
Bên cạnh   mặt ngượng ngùng  : 
"Không  hôm qua  quên đó ?”
Nói xong vội vàng chạy tới cởi trói cho  trai.
Sau khi cởi trói,  trai giãy  khỏi tay    gian nan  dậy,  thèm  náo nhiệt bên  một cái, xoay  khập khiễng rời .
Đại đội trưởng  bóng lưng yếu ớt của  trai dần dần  xa, nghĩ đến bà già lải nhải thần minh báo ứng.
Lại kinh ngạc  bí thư Tiền  trong xe đầu kéo, trong lòng ông  d.a.o động cùng mờ mịt trong nháy mắt.
Già nua trong một đêm là báo ứng ?
Trong đại đội bọn họ phụ trách giáo dục tư tưởng, tác phong dân chúng,  mà  một đêm tiền bí thư trở nên già nua, từ thanh niên hơn ba mươi tuổi biến thành lão già chừng bảy tám mươi tuổi!
Chuyện quỷ dị như , giống như một giọt nước lạnh rơi  trong chảo dầu nóng bỏng, trong nháy mắt nhanh chóng nổ tung, đem  bộ Mộng Trang đại đội nhốn nháo cả lên!
Sáng sớm,  một đêm ngon ngủ   đều tinh thần sáng láng chạy  vây xem.
Khi  thấy  trong đại đội hoảng sợ mà vội vàng dùng máy kéo, đem bí thư Tiền tóc bạc da mồi, đang suy sụp phát điên chuẩn  đưa đến thị trấn khám bệnh, ai nấy đều kinh hãi đến mức miệng há hốc đủ để nhét trứng gà .
Phong Tri Ý  theo nhóm thanh niên trí thức chạy  xem náo nhiệt  ở trong đám  vây xem ven đường.
Cô  kẻ mặt góc cạnh tóc bạc da mồi  trong máy kéo, khóe miệng lạnh lẽo khẽ nhếch lên: 
Hiện tại, cuối cùng  cũng   sức lực  giày vò  khác  chứ?
Suốt ngày   khác là yêu ma quỷ quái,  cô liền để cho   tự  trải nghiệm cảm giác  coi là yêu ma quỷ quái chân chính.
Vốn hôm  cô cũng chỉ là trừng phạt một chút, để cho  ngã một cái ngoan ngoãn  dưỡng thương, đừng cả ngày   việc gì   ngoài giày vò  khác.
 ai ngờ   chịu tuân theo dạy dỗ, còn    nhảy nhót,  cô chỉ  thể để cho  ngoan ngoãn ở nhà "dưỡng già",   cách nào   ngoài gây sự thôi.
Chiêu  của cô gọi là "cây khô gặp mùa xuân", là kỹ năng dị năng hệ mộc cô nghiên cứu  trong tận thế.
Chủ yếu là vì cứu chữa bệnh nan y, đem sức sống rút  , bắt những virus , tế bào ung thư vân vân   nơi ký sinh mà c.h.ế.t và bài   ngoài.
Sau đó rót  sức sống ,  bộ sinh mệnh sẽ giống như mới sinh,  ý sống lên từ cái chết, đại khái là phiên bản đơn giản của dịch kinh tẩy tủy.
Đương nhiên, cô chỉ cho cái  mặt góc cạnh  "khô mộc" nhẹ, ngoại trừ lão hóa, thì  uy h.i.ế.p đến tính mạng. 
Nếu   biểu hiện , từ nay về    ngoài tác quái nữa,  cô sẽ cân nhắc trả  sức sống cho  , cho   một  "tái sinh".
Hy vọng,      thể học  bài học, đừng  cô thất vọng nữa.
Sau khi  thấy máy kéo biến mất ở cổng thôn, Phong Tri Ý cầm ô theo   trở về, dọc đường nhóm thanh niên trí thức còn  thỏa mãn đang nghị luận.
"Ôi trời, thật đáng sợ!" 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-28-bien-thanh-lao-gia.html.]
Trong nữ thanh niên trí thức, Chu Man Man đáng yêu nhất xoa xoa da gà  cánh tay:
"Vậy mà thoáng một cái  già như sắp chết!”
Hôm nay mưa phùn vẫn tí tách, mưa liên tiếp ba ngày, đừng  thanh niên trí thức, ngay cả phần lớn xã viên cũng   việc để   ruộng.
Lúc  đám thanh niên trí thức bọn họ   việc gì, đang trở về điểm thanh niên trí thức.
Phạm Khải Minh nghiêm túc nhíu mày:
"Rốt cuộc   mắc bệnh gì? Làm thế nào   thể già  trong một đêm?”
Chưa từng  thấy! Trên mặt Lục Giai Lương còn lưu  khiếp sợ.
"  dân làng " 
Hạ Mai vẻ quỷ dị  nhỏ: 
"Người dố    phê bình ép c.h.ế.t  ít . Chỉ trong chuồng bò , vốn là  năm , hai   chết.”
“Vì ,    các xã viên lặng lẽ  rằng ông   báo ứng.”
Lời  khiến   ngẩn , Phạm Khải Minh trợn mắt  cô  một cái: 
"Đừng  linh tinh!”
“ !”
Liêu Chí Hồng lập tức cảnh giác  bốn phía, nhỏ giọng nhắc nhở:
"Cẩn thận  quy thành tàn dư mê tín dị đoan phong kiến đấy!”
"Có thể là  bệnh lạ gì đó ." 
Lục Giai Lương vội vàng rời đề tài phỏng đoán:
"Không cần lo lắng, chờ  thị trấn kiểm tra về là  chuyện gì xảy  thôi.”
Chu Man Man hỏi xa xôi:
"Thế lỡ khám   thì ? Bệnh  cũng quá quỷ dị,   còn  thể trẻ  ?”
"Thị trấn   thì  thành phố, trong thành phố   thì  tỉnh, tỉnh   thì  thủ đô Bắc Kinh." 
Phạm Khải Minh trầm giọng :
"Loại bệnh lạ hiếm gặp , quốc gia nhất định sẽ chú trọng.”
“ !”
Liêu Chí Hồng đồng ý gật đầu:
"Nếu loại bệnh lạ   truyền nhiễm,  thì là vấn đề lớn,  thể  coi trọng.”
Đoàn  "chỉ mong như " lặng lẽ gật đầu.
“Thanh niên trí thứcTrần Tri Thanh!”
Nửa đường  gặp nữ chính Hứa Lê Hương hàng ngày đến dụ dỗ Phong Tri Ý:
"Đi nhặt nấm tai đất ? Mấy hôm nay mưa, bãi cỏ ở đập nước   nhiều!”
Phong Tri Ý còn   gì, thì Hạ Mai tiến lên một bước, nhiệt tình  với Hứa Lê Hương:
"Tai đất? Có  đó là nấm nước mũi ?”
Hứa Lê Hương thấy Hạ Mai chủ động trả lời cô , thì vẻ mặt  cứng ngắc một chút,  đó trở  như thường gật gật đầu:
" ,  một  nơi gọi như .”