Vật tư khan hiếm, tất cả   đều là một chậu rửa mặt dùng nhiều chức năng.
Phong Tri Ý khiếp sợ mà   thể tưởng tượng nổi  những  ,  quen? Chuyện   thể quen nổi ?
Rốt cuộc là cô quá giả tạo,  là thói quen ở nơi  là  cẩn thận? 
Dù  cô  chịu nổi, như thế nào cũng  tiếp nhận  thói quen .
Chỉ cần nghĩ đến,   cô liền nổi da gà,  dày liền buồn nôn đến co rút!
Cho nên cô kiên quyết quyết định:
"Vậy    sẽ  ăn cùng   nữa!”
Dù   Hạ Mai ở đây, cô cũng   ngày nào  thuận lợi ăn cơm ngon lành.
Sắc mặt Phạm Khải Minh   đổi,   nhíu mày  chằm chằm cô một lúc.
Thấy thái độ kiên quyết của cô,   khó chịu gật đầu, yên lặng lấy chìa khóa tủ lương thực :
"Vậy  đưa lương thực còn  phân  cho cô một phần.”
"Không cần." 
Dù  cũng sắp cuối tháng, lương thực  còn bao nhiêu. 
Hơn nữa những lương thực thô đó, Phong Tri Ý cũng  ăn.
Hơn nữa tháng    đều  công điểm,  thể  đổi lương thực với đại đội, cô chỉ  một ngày mới  3 công điểm,   cách nào đổi .
Nếu  tiếp tục ăn cùng bọn họ,  thì   huyện thành mua lương thực cho bọn họ ăn chung. 
Như   mua lương thực tinh ăn   bao nhiêu, còn  là  ăn lương thực thô, như    chịu thiệt  ăn  ngon.
Phong Tri Ý   nhất định  so đo chút lương thực , vật tư trong  gian của cô chất đống thành núi.
Lúc nào cũng đang trồng trọt sản xuất lương thực, lương thực của cô nhiều đến mức   chỗ để. 
Nếu   biểu hiện hai ngày nay của đám    cho cô quá sợ hãi, thì cô thật sự  ngại nuôi bọn họ.
"Còn  dầu và muối..." 
Phạm Khải Minh chần chừ hỏi.
Hạ Mai lập tức phản đối:
"Dầu muối đó là   cùng  góp mua, Trần Tố Tố lúc  cũng  góp tiền! Còn về bình dầu  mở, đó là bồi thường cô  tặng cho   cơ mà!”
Nói xong cô   đầu cảnh giác trừng mắt  Phong Tri Ý”
"Không  là cô  lấy  đấy chứ?”
Phong Tri Ý   gì chỉ khẽ :
"Yên tâm,    thói quen lấy  đồ  cho .”
Hơn nữa nguyên  lúc  tuy rằng   tiền góp phần mua dầu muối, nhưng cô  đưa lương thực! 
Được chia hai mươi cân lương thực thì cô  lấy  năm cân cho   ăn chung.
Có điều cô thấy tất cả   im lặng  lên tiếng, chắc bọn họ đều lựa chọn quên  điểm   nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-32-tach-ra-an-rieng.html.]
“Vậy thì !”
Hạ Mai nghĩ đến cái gì, còn  yên tâm nhắc nhở:
"Còn    cô tự  nấu nướng thì củi và nước trong phòng bếp, cô cũng  thể dùng.”
Củi và nước hầu như đều là nam thanh niên trí thức lên núi nhặt,  trong thôn gánh,   nguyên       hai việc , cho nên đây là Hạ Mai cố ý .
Phong Tri Ý gần như  trợn trắng mắt:
"  tự nấu,  tìm một hộ nông dân hợp tác thôi.”
“Nước sinh hoạt  sẽ tự gánh, sẽ  chiếm hời dù một giọt nước của  . Cứ yên tâm,  sẽ   bếp.”
Nói xong, mặc kệ những  khác phản ứng như thế nào, cô trở về phòng mà   đầu .
Mưa vẫn tiếp tục tí tách rơi qua thanh minh, khi cả thế giới đều ướt đẫm thì trời mới bắt đầu trong xanh.
Sáng sớm, điểm thanh niên trí thức  mới dậy bắt đầu  cơm sáng, Phong Tri Ý  cùng nhóm thanh niên trí thức ăn cơm nên  cửa  .
Đội trưởng Vương của đội sản xuất  sáu của cô thấy cô mới khỏi bệnh nặng  lâu.
Mà hai ngày  nhóm thanh niên trí thức đều lấy công điểm đổi lương thực, cô   .
Vì  nên ông  sắp xếp cho cô một công việc nhẹ nhàng,   công điểm  tệ, đó là trồng đậu nành.
Trồng đậu nành, hạt giống   xử lý xong, đất cũng  canh tác xpng, phân phủ xong.
Cô chỉ cần đào một cái hố sâu ba đến năm cm cách  ba mươi đến năm mươi cm, bỏ  hố ba đến bốn hạt giống,  đó lấp đất dày  ba cm là .
 cho dù là công việc nhẹ nhàng đơn giản như , Vương đội trưởng vẫn để cho   cùng cô.
Có lẽ là vì nguyên   cái gì cũng   nên     ấn tượng, sợ cô chỉ gây trở ngại chứ    việc gì sẽ lãng phí hạt giống đậu nành.
Thỉnh thoảng  trông chừng cô, nên tốc độ  việc khó tránh khỏi chậm  một chút,  việc chậm thì sẽ ít , cho nên sắc mặt của chị ba Chu  đội trưởng Vương giao phó đối với cô   lắm.
Phong Tri Ý  thấy cô  thì sáng cả mắt, mấy ngày  cô ở trong thôn vẫn luôn hỏi thăm kỹ, cũng  tìm  hộ gia đình nông dân nào thích hợp để hợp tác.
Mộng Trang đại đội   lớn  lớn,  nhỏ cũng  nhỏ.
Có hơn hai trăm hộ gia đình, hầu như nhà nào cũng là ba bốn đời cùng ở chung, con trai giống như tranh đua với , nhà nào cũng  nhiều hơn đứa, cháu gái càng là mười mấy , một nhà cộng   mấy chục .
Hơn nữa đại bộ phận gia đình đều  nghèo khổ, như  cô đến  chuyện,  ăn ngon một chút, chẳng lẽ còn  nuôi một gia đình mấy chục  ? 
Điều đó  thực tế chút nào.
Sơn cùng thủy tận xuất điêu dân, cô gái nhỏ ngoại hình mềm mại đáng yêu như cô  qua dễ ăn h.i.ế.p như .
Nhâpk bọn ăn cơm chung  chừng sẽ  ăn đến xương cốt cũng  còn.
 chị ba nhà họ Chu  thì khác, thành viên gia đình cô  đơn giản,  hai cô con gái sinh đôi mới 5 tuổi sống tách khỏi nhà chồng. 
Chồng cô   lính trong quân đội, mỗi năm về một .
Như  nếu cô kết nhóm ăn chung, sẽ  dẫn đến lời đồn đại gì  .
Còn  thể nhân cơ hội giúp đỡ ba  con họ. Cho dù nuôi thêm hai ba , cũng  quá gây chú ý.
Biết ấn tượng nguyên  đối với    , Phong Tri Ý ngoan ngoãn hăng hái  việc,   chậm trễ tốc độ  việc của chị ba nhà họ Chu. 
Chờ đến khi công việc kết thúc, cuối cùng sắc mặt của chị  cũng  hơn một chút.