Mở , trong bình  là cháo thịt lợn thơm ngát, điểm xuyết hành lá xanh tươi,  vẻ vô cùng  mắt. 
Trong hộp cơm là măng xào thịt bò, trứng xào hương xuân, còn  hai cái bánh bao bột mì lớn cùng với một đống dâu tằm chín.
Phong Tri Ý kinh ngạc, đứa nhỏ xui xẻo  lấy   nhiều đồ ăn ngon như ?
Thịt lợn và thịt bò cô  ngửi là  hôm qua cô cho thịt bò heo biến dị, măng  lẽ là lúc  cô cho, hương xuân và dâu tằm thời điểm   mới mọc ,  lẽ  núi .
Còn bột mì, gạo và trứng thì ?
Những lương thực   ít xuất hiện trong nhà của nông dân!
Phong Tri Ý tìm kiếm, quả nhiên trong túi vải  tìm  tờ giấy: Không cần để đồ  nữa.
Là   cô đáp lễ ?
Thế nhưng, nhận mà  trả cũng  ,  gì  chuyện cứ mãi chiếm hời của  khác chứ?
Phong Tri Ý suy nghĩ một chút,  khi ăn cơm xong, cô trả lời  tờ giấy: Anh  cần tặng nữa,   cơm ăn.
Sau đó, trong hộp cơm trưa, trong bát , thậm chí  bộ túi vải  nhồi với thịt bổ dưỡng và ngon, trái cây và đường sữa, thậm chí một  bánh quy.
Tuy rằng cô thèm nhỏ nhỏ tài nấu nướng của  trai , còn  thỏa mãn, nhưng cô ăn khẩu phần ăn của đứa nhỏ nhà     ? 
Cô cũng   là   gì để ăn.
  trai   , ngày hôm   đổi món nấu cho cô  ít đồ ăn ngon, lúc cô vùi đầu  việc  phát hiện, thì len lén giấu ở cánh đồng chỗ cô  việc.
Lần    giấy,  ho khan, giống như  trai âm thầm từ chối cô.
Nếu   lúc cô xuống  việc, ma xui quỷ khiến  đầu ruộng, phát hiện  gì khác thường, thì  chừng sẽ bỏ lỡ.
Phong Tri Ý  chút đau đầu, cô đành  ăn cơm xong  nhét thức ăn cho   gấp mấy , cũng dặn dò  thật sự  cần tặng nữa.
 ngày hôm  cùng với cơm đưa tới, hình như còn  sự tủi  của  trai: 
Có  cô xem thường thành phần xuất  của  , cho nên ngay cả cơm  nấu cô cũng ghét bỏ?
Phong Tri Ý  thấy tờ giấy  thiếu chút nữa phì ,  cô  cảm giác lời   mùi hoa sen trắng với mùi  xanh chứ? (Giả vờ đáng thương)
Có điều thời đại  tư tưởng chất phác,  trai chắc là thật sự cảm giác  tự ti cùng tủi  nhỉ?
Phong Tri Ý thu liễm ý , an ủi tâm lý  tuổi trẻ yếu ớt mà  tự ti mẫn cảm: 
Không ,  chỉ sợ  lấy khẩu phần ăn của  cho     đói bụng. Hơn nữa  cũng thấy  đấy, thật sự   thiếu thức ăn.
Ngày hôm , thiếu niên cũng ghi thật to  tờ giấy:  cũng  thiếu thức ăn.
Giống như chứng minh lời  của , đồ ăn chuẩn  cho cô  phong phú thêm một cấp.
Phong Tri Ý bất lực, mấy năm nay  gì  ai   thiếu ăn thiếu uống? 
Nếu   cô   gian,  chừng  sớm đói c.h.ế.t .
Sợ thiếu niên  lòng tự trọng mạnh mẽ, tự đánh sưng mặt giả   mập mạp, cô đành  trả  quà tặng phong phú hơn: Vậy  giữ  để bồi bổ  thể.
Thiếu niên vẫn   lời, hơn nữa còn  gợi đòn : Người nên ăn nhiều  thể cao hơn là cô đó.
Phong Tri Ý  mà trợn mắt, đây là  ý gì? Anh  đang ám chỉ là  lùn  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-34-toi-co-com-ma.html.]
Nguyên  sinh  đủ tháng, chiều cao quả thật còn  tới một mét sáu. 
 bây giờ  thể của cô vẫn còn nhỏ, chỉ mới mười sáu tuổi, vẫn  thể phát triển tiếp cơ mà!
Phong Tri Ý xù lông trả lời: Anh gầy như cây gai dầu, mới cần bồi bổ thêm.
Ngày hôm  thiếu niên trả lời: Ừ, cùng  bồi bổ.
Phong Tri Ý  hiểu  mặt già đỏ lên,    một loại cảm giác như "thanh mai trúc mã, cùng  lớn lên"? Cảm giác như  trêu ghẹo.
 cô vẫn khăng khăng: Sau   tự  ăn ngon uống  , thực sự  cần  gửi cho ,  phiền  quá .
  trai giải thích:  phiền,  cũng là để trả ơn cô giúp  giải độc rắn, cô  cần   gánh nặng tâm lý.
Phong Tri Ý  còn cách nào khác, đành  chuyển đề tài: Làm    gần đây    chỗ ăn cơm?
Thiếu niên trở  ngày hôm : Đoán xem.
Phong Tri Ý: "..."
Không   thì thôi, đoán cái gì, cô  đoán như thế nào?
Phong Tri Ý  nghiêm túc  sáu chấm đen trở về, biểu thị  mãnh liệt   gì.
Ngày hôm   trai liền hỏi: Sao đột nhiên cô  ăn cơm ở điểm thanh niên trí thức? Có mâu thuẫn gì ?
Phong Tri Ý  qua   trả lời hai chữ: Đoán xem.
Ngày hôm  thiếu niên cũng trả  cho cô sáu dấu chấm, hoa quả gửi là sáu quả măng cụt đen.
Phong Tri Ý vui vẻ  nửa ngày,  đó hời hợt trả lời: Thói quen ăn uống, chí bất đồng, đạo bất hợp.
Cô  đem những điều lục đục trong điểm thanh niên trí thức   bên ngoài.
Ngày hôm   trai cho cô một lời khuyên: Vậy cô đến một gia đình nông dân để kết nhóm ăn chung .
Dù   chỉ  thể tranh thủ buổi trưa    đưa cơm, bữa sáng với cơm chiều   tiện đưa.
Phong Tri Ý cũng  , còn đang lo lắng đây:  tìm ,  tìm  nhà thích hợp.
Ngày hôm   trai  chỉ dẫn cho cô: Phía tây của thôn  nhà bác Bành, là gia đình của liệt sĩ, trong nhà chỉ  bác Bành và cháu gái chín tuổi. 
Bác Bành ở trong thôn  hung dữ, chắc là cô  thể cân nhắc.
Phong Tri Ý   thì mắt sáng ngời, hôm đó tan  cô tìm thẳng đến nhà bác Bành,  rõ mục đích tới đây.
Lời  của  trai quả nhiên đáng tin cậy, bác Bành cũng  chê baicô.
Chỉ là giao hẹn  với cô là bọn họ ăn cái gì, thì cô ăn cái đó,  cho cô tự nấu ăn.
 Phong Tri Ý đương nhiên đồng ý, cô  ngại đối phương  thể khấu trừ khẩu phần ăn của cô  .
Cô chỉ cần một nhà dân để ngụy trang như  mà thôi.
Thân thể  của cô cần  cẩn thận chăm sóc, bên ngoài   ăn lương thực thô    thỏa mãn  dinh dưỡng cần thiết của cơ thể. 
Đồ thực sự cô ăn, đều là do đầu bếp AI trong  gian dựa theo tình trạng  thể của cô mà đặc chế dược thiện dinh dưỡng.
Sau khi thương lượng xong, Phong Tri Ý một tháng cho bác Bành năm cân gạo, năm cân bột mì, năm cân khoai lang, năm cân khoai tây, và năm tệ nữa.
Không quá nhiều, cũng  quá ít.