Hết   tới  khác  là một  đàn ông ngu hiếu, còn lấy một  vợ hiền lành nhu nhược, hai vợ chồng chịu mệt nhọc mà vẫn  cả nhà bác cả bắt nạt.
Họa vô đơn chí là  đó  cô  còn liên tiếp sinh năm cô con gái, khiến cho cả nhà họ ở nhà quanh năm lo lắng  đủ, địa vị cực kỳ thấp.
Nhất là   bác sinh liên tiếp năm  con trai thường xuyên  nhạo ức hiếp.
Năm chị em bọn họ   bắt nạt từ nhỏ, giặt quần áo cho mấy chục  trong nhà,  các loại việc vặt, giống như  hầu, phục vụ một đại gia đình.
 cho dù như , bọn họ còn thường xuyên  bác gái  xa mách lẻo với bà cụ Hứa, khiến năm chị em bọn họ  chỉ ăn  đủ no, mặc  ấm, còn thường xuyên  mắng chửi, đánh đập.
Vì thế, nữ chính hận c.h.ế.t một nhà bác gái,    thể  bụng giúp  họ  mai?
AI phân tích nội dung của cuốn sách một tháng : 
"Bởi vì hoa hậu thôn Hà Mỹ Lệ ở kiếp  gả cho Trịnh Kiến Nghiệp trong thôn.”
“Sau khi cải cách và mở cửa, Trịnh Kiến Nghiệp  trở thành một doanh nhân thành đạt, giàu  khỏi thị trấn, giàu tới thành phố, giàu tới tỉnh.”
“Cuối cùng, cho dù ở thành phố Thượng Hải   cũng chiếm một vị trí. Lúc , nữ chủ đang  ý định với  , đương nhiên cô  sẽ  đuổi vợ cả kiếp  của   .”
Cho nên nữ chính mượn đồng hồ của cô để triệt hạ tình địch tương lai? 
Quả nhiên là mưu đồ lớn, khó trách  nỡ bỏ qua thể diện, đưa  yêu cầu vô lý như  với cô.
Phong Tri Ý nhất thời   nên  cái gì cho , lập tức nghi hoặc:
"Trịnh Kiến Nghiệp  chính là nam chính ? Không   nam chính là lính ? Sao  chuyển sang kinh doanh ?”
" ." 
AI nhanh chóng quét qua nội dung phía :
"Trong sách  nữ chính   tỉnh ngộ, cảm thấy   trí nhớ tương lai,    thể tự   giàu, phương diện   cần dựa   khác.”
“Ngược  trong nhà  quyền  thế, nên cô  coi trọng nam chính   sẽ trở thành ông lớn trong quân đội.”
Phong Tri Ý   thì   gì:
"Nữ chính  cần lo lắng đến sở thích và tình cảm của  ?”
Nữ chính  thật độc ác, ngay cả chuyện hôn nhân và tình cảm của  cũng  thể lợi dụng.
"Trong sách  miêu tả tâm lý của nữ chính,  là tình cảm  thể bồi dưỡng.”
“Hơn nữa trong sách cũng  , nữ chính    thấy nam chính  trai, kiên nghị,  cảm giác vô cùng an ,  gặp  thương .”
"Được ." 
Phong Tri Ý cảm thấy cách  ,  thể   tiểu thuyết  cho :
"Vậy nam chính ? Bây giờ cô   chướng mắt   ?”
"Nam chính còn đang ở trong bộ đội, hiện tại cô   tiếp xúc  nên tạm thời còn   ý nghĩ đến."
Nữ chính hiện tại quả nhiên là một lòng gây dựng sự nghiệp, Phong Tri Ý thầm than trong lòng:
"Cho nên nữ chính hiện tại, đang  ý định tấn công Trịnh Kiến Nghiệp đúng ?”
"Vâng. Trong  thời gian , cô  thường xuyên cố ý vô tình chạy tới  mặt Trịnh Kiến Nghiệp giúp đỡ, tạo cảm giác tồn tại.”
Phong Tri Ý hiểu rõ, khó trách gần một tháng nay, nữ chính  tới tìm cô. 
Thì  là   thời gian, còn  chăm sóc  và em gái,    ,   se duyên,   tấn công chồng tương lai, đúng là  bận rộn.
 đây cũng   là  chồng cuối cùng của cô , cho nên Phong Tri Ý  nghĩ đến:
"Vợ chính kiếp  của nam chính  là ai?”
"Là Phương Tiểu Phương trong thôn. Cũng  nữ chủ dùng kế  lưng  cho lập gia đình."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-36-ai-phan-tich-y-do-cua-nu-chinh.html.]
AI  xong, cảm thấy  chút  đúng:
"Nữ chính tùy ý phá hỏng nhân duyên trời định của   như ,    chút  tử tế  ?”
Phong Tri Ý đối với nữ chính  cũng    gì, nhưng mà:
"Ai bảo cô   trọng sinh ,   đây là ông trời cho phép  ?”
AI  thể phản bác:
"Nói cũng đúng.”
Sau đó AI   chút lo lắng:
"Chủ nhân, ngài  sợ nữ chính  trả đồng hồ cho ngài ?”
“Cả nhà bác gái, trong sách  miêu tả  cay nghiệt, cường thế, keo kiệt. Chiếc đồng hồ   nhà bác gái  còn  thể nhổ  ?”
Phong Tri Ý thản nhiên  khẽ một tiếng:
"Ngược  thì  hy vọng nữ chính  trả  cơ.”
"Vì ?" 
AI khó hiểu, trong thời đại  đồng hồ  giá trị  lớn!
"Như , nữ chính chắc là sẽ  còn mặt mũi đối mặt với , về  hẳn là cũng  còn mặt mũi nhắc tới yêu cầu gì nữa." 
Phong Tri Ý cảm thấy dùng một chiếc đồng hồ đeo tay tầm thường, đổi    thanh tĩnh, thì    lời.
AI im lặng:
"Chỉ mong là .”
Vừa    chuyện, Phong Tri Ý về đến điểm thanh niên trí thức.
Thấy nhóm thanh niên trí thức đang chuẩn  ăn cơm, Phong Tri Ý về thẳng phòng, lấy đồ  giải quyết cơm chiều.
Chuyện ăn chung với nhà bác Bành là hẹn từ ngày mai ngày mùng một tháng năm, cô giao tiền thức ăn thì mới bắt đầu.
Vì , ngày mai, cô  kiếm  tiền mới .
Sáng sớm hôm , trời còn mờ mịt, Phong Tri Ý lặng lẽ rời giường  cửa, quyết định tự  bộ đến thị trấn.
Bởi vì hôm nay nghỉ lễ,   xe bò hoặc máy kéo trong đại đội  thị trấn  nhiều, cô   cùng   chen chúc đến mồ hôi nhễ nhại, đầy mặt bụi bặm.
Dù  cũng  tháng năm , nhiệt độ là hơn hai mươi độ, ban ngày   nóng.
Hơn nữa từ đầu tháng tư  thanh minh, mỗi ngày đều trong xanh  mưa. 
Đường  thị trấn đều là đường núi bùn đất,  một tháng phơi nắng, xe thồ  qua  lẽ bụi bặm bay cao đến mấy thước.
Dù   bộ cũng chỉ  hai tiếng đồng hồ, coi như là rèn luyện buổi sáng là .
 cô  mới  khỏi thôn,  qua cánh đồng,  lên đường núi,  rẽ, là  thấy một  trai cưỡi  xe đạp, chân dài chống đất, lẳng lặng chờ ở ven đường.
Phong Tri Ý  chút bất ngờ:
"Trùng hợp quá? Anh   ? Anh đang chờ ai ?”
Mặc dù cô  kiểm soát ánh mắt, lễ phép   chân , nhưng trong lòng Phong Tri Ý vẫn  một tia nghi hoặc: 
Chân  ,  thể  xe đạp ?
Hơn nữa, xe đạp của thời đại , đặc biệt ở nông thôn là một món đồ  đắt tiền. 
Cả đại đội hình như cũng chỉ  hai chiếc, gia đình bình thường    mua nổi, hoặc là   phiếu để mua.
Cho nên,  trai mồ côi ở trong thôn rõ ràng ở tầng đáy,     thể  xe đạp?
Có điều nghi hoặc của Phong Tri Ý chỉ chợt lóe lên, cô   ý định thăm dò.