Có điều, cũng chỉ  thể trách    kiến thức thông thường ,  trách   khác.
Hơn nữa, cô đối với công điểm hoặc điểm chính trị cộng thêm gì đó, đúng là   hứng thú. 
Cô cảm thấy ở  nơi  như đào nguyên, cách ly với thế gian trồng trọt dưỡng lão thật sự  tệ.
Cô  cần tiền đồ công việc gì, cũng  cần  tranh quyền đoạt thế. 
Những thứ , kiếp  cô  chơi chán , cũng chơi mệt .
Hơn nữa, cô là một cô hồn  giải thích  nguồn gốc,  chừng lúc nào đó  tỉnh ngủ,   giải thích , vất vả lăn qua lăn   cái gì.
Cho nên Phong Tri Ý   cả giải thích:
"Không  vì ,  là  ,  am hiểu những thứ .”
Phương Tiểu Phương  chút hoài nghi  cô một lúc lâu, cuối cùng   gì,  đầu tiếp tục xem biểu diễn.
Biểu diễn tiếp theo là Giang Diệu Diệu múa một ,  đó là mấy nam thanh niên trí thức kéo đàn nhị,  kịch  nam nữ diễn chung, tổng cộng bốn tiết mục, tất cả mất một giờ đồng hồ.
Đến tám giờ rưỡi bắt đầu chiếu phim, hình ảnh phim mơ hồ, âm thanh giống như ở  gian khác, thô sơ  đơn giản, điều   cho Phong Tri Ý  quen  hình ảnh ba chiều thấy  khó chịu.
Đang lúc cô xem thấy vô cùng buồn chán, cách đó  xa đột nhiên một loạt tiếng xôn xao.
Phong Tri Ý  đầu  , phát hiện ở góc tối phía xa  một đám .
Cô dâu đang kéo một  đàn ông cao gầy, chú rể vung nắm đ.ấ.m hướng tới  đàn ông cao gầy đó.
Hứa Lê Hương xông tới giữ chặt một phen, nhưng chú rể phẫn nộ dùng sức giằng , quăng cô  ngã  trong n.g.ự.c một  đàn ông  trai đang  tới.
Sau đó Hứa Lê Hương ngẩng đầu   đàn ông đang ôm , dường như ngẩn ,  đó luống cuống tay chân vội vàng  lên, dáng vẻ  hổ quẫn bách.
Người đàn ông  dường như  chú ý,   tiến lên kịp thời giữ chặt chú rể đang  tung nắm đ.ấ.m đánh , chú rể  nóng nảy hạ thấp giọng:
"Triệu Tứ,  đừng ngăn cản !”
Nói xong    đầu gầm nhẹ với  đàn ông cao gầy:
"Trịnh Lục! Mẹ nó,   tao  cảnh cáo mày, đừng dây dưa với Mỹ Lệ nữa ?!”
Lúc  AI đột nhiên nhỏ giọng nhắc nhở trong tai cô:
"Chủ nhân, Triệu Tứ chính là nam chính Triệu Học Binh, Trịnh Lục chính là  giàu nhất tỉnh tương lai Trịnh Kiến Nghiệp.”
Phong Tri Ý   thì khẽ quan sát, cô   đàn ông gầy gò vẻ mặt ẩn nhẫn đang  cô dâu vẻ mặt né tránh , đây chính là Trịnh Kiến Nghiệp,  giàu nhất tỉnh tương lai ?
Cô    đàn ông đang kéo chú rể, mặt mày  tuấn nhỏ giọng khuyên bảo chú rể, đây chính là nam chính Triệu Học Binh trong quân đội tương lai?
Vì , những gì đang xảy  bây giờ là?
Hình như là  giàu nhất   yêu cũ vứt bỏ gả cho  khác, nữ chính đến an ủi? 
Gặp  nam chính đột nhiên xuất hiện, nữ chính ngã  lòng n.g.ự.c  ,  đó  gặp  yêu?
Trời ơi, đây là tình tiết m.á.u chó và chiến trường bi thảm cùng diễn  ?
Tình tiết tuyệt vời  còn đặc sắc hơn phim điện ảnh nhiều!
Phong Tri Ý hào hứng  xem náo nhiệt, đột nhiên  một tiếng nhỏ nhẹ vang lên bên tai:
"Ăn dưa ?”
Không  cô đang ăn dưa xem náo nhiệt ? Phong Tri Ý phản xạ  điều kiện :
"Ăn!”
Ai ngờ một giây , lòng bàn tay cô đột nhiên mát lạnh, Phong Tri Ý cúi đầu : 
Trời ơi, là dưa thật! Còn là dưa hấu!
Lúc  cô mới chợt ý thức  âm thanh   là của ai, cô  đầu .
Bởi vì vốn dĩ bên cạnh khắp nơi đều là , Phong Tri Ý cũng    chú ý ai tới ai lui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-46-an-dua.html.]
Không   trai     từ khi nào,  nương theo đêm tối, khẽ mỉm  với cô một chút, đặt một vật  trong túi của cô,  đó xoay  ẩn nấp trong đám  tối tăm.
Phong Tri Ý chợt  hồn, nhớ tới nụ    của  trai , đôi mắt lúc   đỉnh đầu đầy   khỏi cảm thán nghĩ thầm: 
Đứa nhỏ xui xẻo   rộ lên còn  mê .
Cô  sờ sờ túi,  mà lấy  một ống thuốc bỏng.
Phong Tri Ý  giật , đây là vì mu bàn tay  bỏng nên cô? 
Đứa trẻ xui xẻo nhận  cô  bỏng lúc nào ? Bản  cô còn  chú ý.
Vừa mới nhét thuốc bỏng  trong túi, Phương Tiểu Phương lúc nãy  tiểu tiện tìm tới, bất thình lình dọa Phong Tri Ý hết hồn:
"Sao cô  chạy tới đây ?”
Phong Tri Ý dựng ngón tay "Suỵt" một tiếng với cô , chỉ chỉ về phía cách đố  xa  một đám  đang giằng co cẩu huyết:
“Ăn dưa ?” 
Phương Tiểu Phương đương nhiên   ăn dưa ý là xem kịch, cô  cúi đầu  thấy trong tay Phong Tri Ý quả thật ôm một quả dưa, nhất thời ánh mắt sáng lên:
"Ăn! Ở   ?”
Phong Tri Ý cạn lời, bạn , cô  ăn ý một chút nào luôn đó, cô   ? 
Ai sẽ cho cô ăn dưa thật chứ?  thấy ánh mắt  chằm chằm dưa hấu của cô , cô đành  cầm lấy dưa chuẩn  bửa :
"Vậy chúng  mỗi  một nửa.”
"  cho! Nhìn cô kìa."
Phương Tiểu Phương  thấy cô nhu nhược, nhã nhặn dịu dàng, cho rằng cô    bẻ .
Cô  vội vàng đoạt lấy dưa, đặt ở trong lòng bàn tay trái dùng tay  đ.ấ.m một cái, dưa liền nứt ,  đó bẻ  mỗi  một nửa:
"Cho cô!”
Phong Tri Ý tiếp nhận đồng thời giơ ngón tay cái lên với cô :
"Tráng sĩ!”
Phương Tiểu Phương  "ha ha", gặm dưa xem náo nhiệt cách đó  xa:
"Bên  đang  gì ?”
Phong Tri Ý phát hiện hai  bọn họ một  "vợ cả", một cái "pháo hôi",  trở thành quần chúng ăn dưa danh xứng với thực, trong lòng nhất thời vui vẻ  chịu nổi.
Cô vội vàng giữ chặt Phương Tiểu Phương dường như   qua xem một chút:
"Đừng! Chúng  ăn dưa .”
Có điều quả dưa   náo loạn  gì,  Triệu Học Binh hai đầu khuyên nhủ, một lát  là tự giải tán.
Không xé to lên, Phong Tri Ý tiếc nuối đến mức chợt cảm thấy dưa trong miệng gặm thiếu  vài phần hương vị vị, mất hứng :
" về  ngủ  đây.”
"Sớm  ?" 
Phương Tiểu Phương cắn dưa sửng sốt, cô  chỉ chỉ bộ phim còn đang chiếu: 
"Phim còn  chiếu xong! Xem xong  hẵng về! Chỉ  một  một năm rôi.”
Phong Tri Ý giơ tay lên khẽ che miệng ngáp:
"Không , hôm nay  dậy sớm, lúc  mệt lắm .”
Hơn nữa gần cả ngày cô tập trung cao độ chơi "đầu cơ trục lợi", hiện tại cả  cô mệt  chết.
Phương Tiểu Phương  phim,  chút  nỡ. 
Lại  cả thôn chỉ  sân phơi thóc bên  là  ánh sáng, khắp nơi một mảnh đen xì thì  chút lo lắng:
"Vậy để  đưa cô về.”