"Đáng tin cậy mà." 
Phong Tri Ý  hề tự ti mà khẳng định:
"Chắc chắn đáng tin! Đợi đến khi mảnh đất  phê duyệt, em sẽ mời   đến."
Mạnh Tây Châu thấy cô  vẻ    nhiều, nên cũng   sâu hỏi thêm, chỉ hỏi:
"Vậy em định khi nào xin đất?"
"Em đợi hết năm nay ." 
Bởi vì  tháng mười năm nay, mười năm bất  sẽ qua . 
 ít nhất  đợi đến năm  mới  định, nên Phong Tri Ý :
"Năm nay hỗn loạn  thích hợp,  chắc  phê duyệt, chúng  cứ chuẩn  kỹ lưỡng  mặt ."
"Được." 
Mạnh Tây Châu thầm nghĩ,  cần nhanh chóng kiếm tiền mới .
Phong Tri Ý nghĩ là , ngày hôm  cô bảo Nhị Cẩu Tử thả bọ bay, quét hình ảnh ngọn núi mà cô  chọn   gian, để các kiến trúc sư lên kế hoạch và thiết kế bản vẽ cho trường học.
Còn cô, thì ngay lập tức  thư cho ông thủ trưởng  về chuyện .
  kịp đợi ông thủ trưởng trả lời, từ Bắc Kinh  truyền đến tin , Nhị Cẩu Tử cũng cùng lúc nhắc nhở cô:
"Chủ nhân,    qua đời."
Phong Tri Ý sững sờ:
"Hôm nay là ngày mấy?"
"Ngày 6 tháng 7."
Phong Tri Ý im lặng một lúc,  lẽ cô  ai là   qua đời. 
Giờ đây,  lẽ ông thủ trưởng  còn thời gian trả lời thư của cô nữa. 
Rồi cô  nghĩ đến điều gì đó:
"Tháng ,    động đất ?"
Nhị Cẩu Tử gật đầu:
"Ngày 28 tháng 7.  ông nội của ngài     từ Hứa Lê Hương  ? Ông  chắc chắn  thể  yên   gì.”
“Còn Hứa Lê Hương,   cô  còn sống ? Nếu còn sống, liệu  thể lợi dụng cơ hội  để lật ngược tình thế  nhỉ?"
Phong Tri Ý suy tư:
"Ngươi hãy phái một con bọ đến Bắc Kinh để thăm dò tình hình ."
"Vâng."
Nhị Cẩu Tử  việc  nhanh, chỉ vài ngày   mang về thông tin hữu ích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-564-xin-dat.html.]
Không hiểu vì  ông Phong  tin tưởng đối với lời  của Hứa Lê Hương đến mức đó, ít nhất là tin tưởng đến 99%. 
Vì , ông   lệnh quân sự, đặt cược tất cả của , mạnh mẽ và nhiều  yêu cầu di dời dân cư ở khu vực đó.
Ông , ông sẵn sàng hy sinh tất cả  , miễn là  thể cứu  dù chỉ một  dân, đó cũng là điều đáng giá.
Nghe  điều , Phong Tri Ý cảm thấy hứng thú,  nhẹ: 
Bận rộn như , chả trách   thời gian hồi âm cho cháu gái ruột của , dù chỉ là vài lời. 
Quả nhiên là  hy sinh quên , vĩ đại và cảm động quá!
Với sự đảm bảo và nỗ lực  ngừng của một vị tướng già  công trạng lẫy lừng và uy tín cao,  dân ở khu vực đó   di dời thành công  ngày 26.
Vào rạng sáng ngày 28, trận động đất  đến như dự kiến.
Cả nước vui mừng và  ơn, lão tướng quân Phong cũng vì thế mà trở nên càng nổi tiếng và  tôn vinh hơn.
Phong Tri Ý   hình ảnh  truyền về của ông Phong  ca tụng và nhận công lao,  nhẹ một cách lãnh đạm:
"Khá vĩ đại."
Dù , ông  cũng   một việc  lớn. 
Không quan trọng mục đích ban đầu là gì, chỉ cần   kết quả là đủ.
Tuy nhiên, Phong Tri Ý  hứng thú lắm, cô liếc mắt  sang một  khác, nhướng mày:
"Triệu Học Binh cũng  tuyên dương công lao lớn ?"
Nhị Cẩu Tử  kỹ một chút:
"Ồ? Thật !"
Rồi nghĩ đến điều gì đó:
"Không lẽ Hứa Lê Hương đang ở trong tay   ?"
"Biết  ." 
Phong Tri Ý  quan tâm lắm,  thấy tiếng Mạnh Tây Châu và con trai về nhà  khi bắt cá và bắt tôm, cô vẫy tay bảo Nhị Cẩu Tử tắt hình ảnh,   dậy  đón.
"Mẹ ơi! Mẹ!" 
Bé Mạnh Chước cầm một cái xô nhỏ, vui vẻ chạy :
"Con và ba  hái   nhiều củ ấu đấy."
"Sao  hái củ ấu nữa ?" 
Phong Tri Ý đón lấy, cúi xuống  mặt  bé,  thấy  bé mặc quần áo ngắn, mũi vẫn còn đổ mồ hôi, thì cọ  mũi bé:
"Da  nắng cháy  đau ?"
"Không đau ạ!" 
Bé Mạnh Chước nâng cái xô lên cho cô xem:
“Mẹ ơi,  ! Đây là con hái đấy."