Mạnh Chước  những khối gạch từ nhỏ đến lớn mà   chơi,  vẻ hiểu một chút.
" mà, trường học lớp một  dạy gì khác, chỉ  tiếng Trung và toán học thôi."
"Không  còn  ba và  ?" 
Phong Tri Ý giơ tay vuốt nhẹ đầu  bé.
"Con  học gì, ba và  đều sẽ dạy con,  thể học thêm những thứ con thích."
Mắt Mạnh Chước sáng lên.
"Vậy con  thể học lái xe  ạ?"
Phong Tri Ý lập tức bật , nhẹ nhàng vỗ  trán  bé.
"Con  trò gì thế? Mẹ   với con  mà, lái xe  nguy hiểm nhất định, pháp luật  cho phép trẻ em lái xe,  đến 18 tuổi mới  thi bằng lái.”
“Không   đây con cũng  thử xe của ba  ? Với chiều cao của con,  thể chạm tới chân ga đúng ?"
Mạnh Chước xoa xoa trán,  "hehe".
"Hai  con đang  chuyện gì ?" 
Mạnh Tây Châu  ở cửa,  hai  con họ  và gõ cửa.
"Bữa tối  chuẩn  xong, đến giờ ăn cơm ."
"Em đang  chuyện học hành với con,  bé  nhảy lớp học cùng với Tào Cường lớp Hai, em bảo con  cần vội, cứ học từ từ." 
Phong Tri Ý    dậy, Mạnh Chước nhanh nhẹn  dậy đỡ  một tay.
Mạnh Tây Châu cũng  đồng ý, giơ tay vuốt đầu Mạnh Chước đang  tới cửa.
"Nhảy lớp  gì? Con cần gì  vội? Nếu con cảm thấy  thời gian rảnh,  thể học thêm cái khác. Lần  con    học tháo dỡ máy radio ? Ba sẽ dạy con."
Mạnh Chước  xong, mắt sáng rực lên, nhưng ngay  đó  ba .
" nếu con  lắp  , con  dùng tiền tiêu vặt của  đền đấy."
Mạnh Chước chưng hửng,  vẻ như khá mạo hiểm.
Phong Tri Ý  nhẹ,  theo hai cha con  ngoài.
"Nếu con lắp  ,  sẽ mua  cái radio con lắp, thế nào?"
Mạnh Chước suy nghĩ, như    là kiếm  tiền từ chiếc radio ? 
Điều đó sẽ giúp  tiến thêm một bước gần hơn đến việc mua chiếc xe. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-619-chuyen-hoc-hanh-cua-cac-con.html.]
Cậu bé đồng ý ngay lập tức.
"Được ạ!    mua đấy nhé!"
"Được." 
Phong Tri Ý mỉm .
"Đã bao giờ  hứa hẹn mà  giữ lời ?"
Mạnh Chước suy nghĩ một chút, dường như quả thực  bao giờ.
Ba  bước  khỏi nhà,  đến sân nhà bên cạnh.
Mạnh Chước  thấy trong sân  bảy tám cái hộp lớn, hai đứa em cùng hai con ch.ó đang chạy quanh những hộp đùa giỡn, liền tò mò hỏi.
"Mẹ ơi, đây là gì  ạ? Mẹ mang về ạ?"
"Ừ." 
Phong Tri Ý gật đầu.
"Đây là những quyển sách  mua cho các con, lát nữa các con chọn những quyển  thích, xếp lên giá sách trong phòng  của các con, để dành  từ từ."
Cô cũng nhận thấy rằng  sách trong phòng  của các con quá ít, nhất là  mười năm  qua, sách  hủy hoại và đốt cháy  ít, khiến trẻ con thời điểm  hầu như   gì để .
Vì , tranh thủ     nước ngoài về, cô mang theo những cuốn sách cô  sưu tập  đây và những cuốn mà cô  đặc biệt thu thập ở nước ngoài  .
Tất cả đem  để lấp đầy phòng  của các con, cũng như lấp đầy kho tàng tri thức cho các con.
Mạnh Chước  xong, mắt sáng lên, với nhiều sách như ,    lo   sách để .
Sau khi ăn xong,  bé  kiên nhẫn chờ đợi, bảo ba mở tất cả các thùng sách, ba đứa trẻ lựa chọn những cuốn  thích từng thùng một,  để các con ch.ó đưa chúng về phòng  của mỗi đứa.
Sau khi chọn xong, trời  tối, ba đứa trẻ nhanh chóng tắm rửa,  đó chui  phòng   sách yêu thích.
Phong Tri Ý đến xem các con, nhắc nhở.
"Ngày mai   học, đừng  quá muộn. Sớm nghỉ ngơi,   quá 10 giờ đêm,  ?"
"Dạ   ạ, ." 
Ba đứa trẻ đều  ngẩng đầu, chăm chú  sách mà trả lời.
Phong Tri Ý bất đắc dĩ lắc đầu, để mấy con ch.ó chăm sóc chúng.
Cô  lo lắng cho hai đứa nhỏ, ước chừng chẳng bao lâu chúng sẽ chịu  nổi mà ngủ. 
Ngược , là đứa lớn, ở độ tuổi  dễ dàng  cuốn hút bởi một thứ gì đó, và tự chủ  mạnh, nên cô bảo Nhị Cẩu Tử chú ý hơn.