Người phụ nữ nông thôn   dọa lỡ mất một nhịp tim đập, bà  chợt cảm giác giống như  một luồng khí lạnh bò lên sống lưng.
 sự tham lam của bà  vẫn giúp bà  giữ  giọng  the thé:
"Làm ? Đó là ơn cứu mạng đấy! Cô cũng    vô lương tâm mà  thừa nhận chứ!”
"Ơn cứu mạng?" 
Phong Tri Ý  lướt qua quần chúng vây xem  giọng  the thé của bà  thu hút tới,  dùng giá trị đạo đức để ép buộc cô ?
"Bệnh của  vốn là suy nhược  thể, để một lát nữa là  thể tỉnh ."
 là như , nguyên    bệnh trí mạng gì, cô  chỉ là dầu hết đèn tắt, tuổi thọ ngắn mà thôi. Cuộc sống dần dần biến mất chứ  c.h.ế.t đột ngột.
Tên khờ  mặc dù   ác ý, nhưng    là đao phủ cướp  mạng sống của nguyên . Không áy náy thì thôi , ngược  còn chạy tới đòi báo ơn?
Phong Tri Ý nhếch môi  nhạt:
" một thùng nước lạnh của con trai thím,  nặng thêm bệnh tình của , khiến   thể   bệnh viện, tốn  nhiều tiền để chữa.”
Nói xong, cô bước tiến lên nhẹ nhàng tiếp cận  phụ nữ nông thôn :
"Vốn dĩ    ý định so đo, nhưng thím nhất định  đòi "công lao" cho con trai của thím. Vậy chúng  sẽ cẩn thận tính toán,  vì một thùng nước lạnh của con trai thím  tốn nhiều tiền oan uổng đây.”
Người phụ nữ nông thôn  thấy thế thì ngẩn .
Lúc nhận  ý của Phong Tri Ý là  bà  bồi thường tiền thuốc men, tròng mắt ngay lập tức đảo loạn, bà   thẳng xuống đất, vỗ đùi  lóc om sòm:
"Ông trời   mắt mà! Tốt bụng cứu cô  cảm ơn thì thôi , còn  trắng thành đen, tống tiền thuốc men, đây quả thực là lấy oán báo ân mà!”
Phong Tri Ý giật , đánh  với   thì cô   chứ vô  như thế  thì   thế nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boss-tan-the-xuyen-thanh-nu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-8-doi-boi-thuong.html.]
Trong lúc Phong Tri Ý   xoay xở như thế nào thì một cô gái tóc tết b.í.m chen  trong đám đông:
“Thím Thiệu, thím  lời   đúng ! Bây giờ trời lạnh như , chính thím còn mặc thêm áo, ai  dội nước lạnh  đầu để cứu  bao giờ? Đây   cứu  mà là mưu sát thì ?”
Vừa  hai chữ "mưu Sát" nghiêm trọng như ,  phụ nữ nông thôn, cũng chính là thím Thiệu giật  ngừng màn  lóc   nước mắt , bà  trừng mắt  cô gái :
"Ngươi  bậy gì đó cái thứ hàng bồi tiền ! Con trai  rõ ràng là  bụng! Nó chỉ   nên tưởng rằng cô   say nắng thôi.”
Cô gái đầu tết b.í.m càng thêm khinh thường:
"Không hiểu thì  cẩn thận nhốt ở nhà, đừng thả  gây họa cho  khác. Lúc  nếu    kịp thời cho thanh niên trí thức Trần uống một chén nước đường,   chừng cô    con trai thím hại c.h.ế.t !”
Cho uống một bát nước đường? Phong Tri Ý nhớ tới lúc ý thức mơ hồ cô quả thật    cho uống chất lỏng  rõ, chẳng lẽ chính là cái ?
"Cái gì nhốt ở nhà?" 
Thím Thiệu tức giận đến mức  lên:
"Con ranh c.h.ế.t tiệt   dám mắng con trai tao là chó, còn vu khống nó hại ?”
Nói xong, bà  hung ác chộp tới phía cô gái tết b.í.m tóc:
"Xem bà mày  cào c.h.ế.t mày .”
Cô gái tết tóc nhanh chóng trốn trong đám đông.
“Náo loạn cái gì đấy?!" 
Đột nhiên  tiếng quát giận dữ, đại đội trưởng đại đội sản xuất   từ khi nào xuất hiện trong đám đông, ông    uy nghiêm  quanh một vòng:
"Không cần  việc nữa ?”
Thấy đại đội trưởng đến kiểm tra công việc, quần chúng vây xem lập tức như chim vỡ tổ, tất cả đều nhanh chóng chạy mất.