chịu yếu thế, rep  từng tin một,  chửi một câu  chửi một câu, cuối cùng còn đặc biệt nhắc đến hai câu về Đậu Đinh.
 
[Dạo  nó chắc ngoan lắm nhỉ.]
 
Bùi Tùng bên  trả lời ngay lập tức: [Ngoan, còn  tự tìm niềm vui nữa.]
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Ngay  đó   gửi liền mấy tấm ảnh đồ đạc   phá hoại.
 
[Nó còn nhỏ,  nhường nó một chút thì ?!]
 
[Sao   hỏi dạo   thế nào?]
 
Bùi Tùng gửi một biểu tượng cảm xúc chú chó đang .
 
Giả vờ, cứ giả vờ với  .
 
 nhớ đến những lời thô tục khó  cách một tấm cửa đó.
 
[Cậu, cút xa  .]
 
Ngay  đó trợ lý đẩy cửa  gọi  đến trường  chuẩn .
 
Công việc  đó là chạy liên tục.
 
Thời gian ngủ mỗi ngày cực kỳ thất thường, dẫn đến việc  đặt lưng xuống là ngủ một giấc đến sáng,  còn nhập  cơ thể Đậu Đinh nữa.
 
Cuối cùng cũng  vài ngày nghỉ phép,  khi tắm rửa xong  liền  lên giường.
 
Mở mắt   nữa, trong phòng khách chỉ còn một ngọn đèn nhỏ.
 
Cửa phòng Bùi Tùng hé mở,  lập tức chạy đến, nghiến răng há miệng, chuẩn  cho   một chiêu lớn.
 
Chạy đến cửa,  chợt phanh gấp, Bùi Tùng   giường, tấm poster lớn in hình   của  đắp    .
 
Tấm ảnh  in hai mặt, là quảng cáo nội y  nhận cách đây vài năm,   chỉ mặc một chiếc quần lót, cũng là một trong những tài nguyên  internet mà   xóa nhất.
 
Theo động tác của  , tấm poster cũng phập phồng lên xuống.
 
Giọng   khàn khàn, động tác kịch liệt: "Châu Châu…"
 
"Châu Châu… Châu Châu…"
 
"Bùi Tùng, tên biến thái nhà ."
 
 chợt  bật dậy, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng,  mắt là căn phòng quen thuộc.
 
 thở phào nhẹ nhõm, may mà  về .
 
Trời đất ơi.
 
Ai đó hãy  cho   cảnh tượng  nãy   thấy   là thật ?
 
Cậu …   …  dùng tấm poster của …
 
Do dự hai giây,  cầm điện thoại bên gối, gọi video call cho Bùi Tùng.
 
Dọa c.h.ế.t   một phen mới , cho   liệt dương cmnl,   sống cho ngoan ngoãn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boylove-bien-thanh-cho-toi-phat-hien-ban-cung-ban-yeu-tham-toi/chuong-2.html.]
Chuông reo vài giây   bắt máy: "Sao đột ngột ? Nhớ  ?"
 
Giọng Bùi Tùng truyền qua loa điện thoại, khàn khàn, mang theo vài phần dục vọng, trong camera chỉ lộ  đỉnh đầu của  .
 
  nhớ đến những tiếng "Châu Châu" của  , vành tai nóng bừng.
 
 cũng      bốc đồng gọi điện thoại: "Nhớ Đậu Đinh , cho  gặp nó."
 
Camera của Bùi Tùng  rung lên,  thở    càng nặng nề hơn: "Nhảm nhí, chắc chắn là nhớ  , lấy Đậu Đinh  lý do cố tình gọi cho ."
 
"Bùi Tùng,    bệnh  hả? Đầu óc  vấn đề thì  chữa , kéo dài thành bệnh Alzheimer cuối cùng c.h.ế.t ở nhà cũng  ai quan tâm ."
 
 nhịn   nhịn, cuối cùng  nhịn : "Đợi  gặp ,  nhất định sẽ chặt miệng  cho chó ăn."
 
Điện thoại của Bùi Tùng "cạch" một tiếng rơi xuống giường.
 
  thấy tiếng   thở dốc,  một tiếng: "Châu Châu,  thật đáng yêu."
 
Thôi xong, mắng   lên luôn .
 
Màn hình bên  đen thùi lùi, từng tiếng  thở  rõ ràng truyền đến, vành tai  nóng bừng: "Bùi, Bùi Tùng, bây giờ  đang  gì?"
 
Chỉ cần  nhắm mắt , cảnh tượng  nãy sẽ hiện .
 
Trong tình cảnh đó,  gọi video đến mà   vẫn  ngừng,   mập mờ .
 
"Châu Châu."
 
 tắt cuộc gọi, ném điện thoại lên giường, tim đập mạnh đến mức lồng n.g.ự.c tê dại.
 
 thức trắng một đêm  dám nhắm mắt,  mở trừng mắt đến sáng.
 
Mang cặp mắt thâm quầng đến trường , bạn bè đều giật : "Tối qua   trộm chó ?"
 
 uể oải liếc  đối phương: "Đi  chó."
 
Trần Trú giơ ngón cái lên với : "Cậu còn  sở thích  nữa , thật độc đáo."
 
Tập cuối cùng của chương trình, độ khó tăng lên, mãi đến tối chúng  mới thoát hiểm thành công.
 
Sau khi  xong phỏng vấn, Trần Trú khoác vai  hỏi   ăn khuya .
 
Sau khi chương trình kết thúc  còn   đoàn  phim, gần đây  quản lý giám sát kiểm soát vóc dáng  nghiêm ngặt.
 
 đang định mở miệng từ chối,  cảm thấy một ánh mắt phía  như gai đ.â.m  lưng. Vô thức  đầu , Bùi Tùng đang ở  xa nhanh chóng  về phía chúng , ánh mắt  chằm chằm  cánh tay của Trần Trú đang khoác  vai .
 
"Không,    hẹn ."
 
Bùi Tùng  kéo tay Trần Trú , vòng tay ôm lấy : "Mọi việc đều  theo thứ tự   chứ."
 
Sau đó,  đợi Trần Trú trả lời,    kéo  lên xe.
 
Khóe môi Bùi Tùng mím chặt thành một đường thẳng,   một lời khởi động xe, nhưng ánh mắt    luôn liếc  .
 
Rõ ràng  quan tâm , nhưng  cố chấp che giấu.
 
"Đưa  về khách sạn ,   định  ăn với  ."