Sau khi tỉnh dậy, bên cạnh   ai, lòng  hoảng hốt.
 
May mắn , giây tiếp theo   thấy tiếng  cố ý hạ thấp giọng ở ngoài cửa: "Đậu Đinh ngoan, đừng  phiền , để  nghỉ thêm một lát   ? Bố cho con đồ ăn vặt."
 
  khẽ,   xuống.
 
Mở điện thoại , phát hiện quản lý  gửi cho   nhiều tin nhắn.
 
Từ lúc đầu là mấy tin kiểu:
 
【Dọn dẹp đồ đạc chuẩn  chạy trốn .】
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
【Chúng   thanh minh cũng vô ích,  tổng giám đốc còn tự   mặt .】
 
Sau đó  trở thành:
 
【Đợi , đợi , còn   xe!】
 
【Chắc là  cần chạy trốn nữa .】
 
【Tổng giám đốc vì  mà ngay cả  ruột cũng...】
 
Tin nhắn cuối cùng là bốn giờ :
 
【Anh và tổng giám đốc nhất định  hạnh phúc nhé!】
 
【Đại ca, mở lớp cho em , em quỳ !】
 
Thật khó hiểu.
 
 ngơ ngác, cho đến khi mở Weibo.
 
Tối qua  khi  ngủ, Bùi Tùng  đăng một bài Weibo, kể về câu chuyện của  và  , chúng   trải qua bao nhiêu khó khăn.
 
Nước mắt tự nhiên rơi xuống,  đưa tay lau nước mắt, gọi vọng  cửa: "Bùi Tùng, mười giây nữa mà    mặt em thì  c.h.ế.t chắc."
 
Giây tiếp theo,   đẩy cửa thò đầu , ngẩng đầu  .
 
Chúng  đồng thanh .
 
"Nhớ  ?"
 
"Nhớ ."
 
Cả hai chúng  cùng bật .
 
 mắng   sến sẩm, vô liêm sỉ,  còn kể  chuyện cũ  mặt bao nhiêu .
 
Anh  cúi đầu hôn lên môi : "May mà lúc đó  vô liêm sỉ mới   em."
 
Kết quả  đó đúng như Bùi Tùng  .
 
Mẹ Bùi  điều tra hai ngày thì  thả , phía công ty do Bùi Tùng trấn áp nên  ai dám truy cứu, chỉ cần trả   tiền là .
 
Bùi Tùng về nhà cũ, tối mới về ăn cơm với .
 
Anh  mở cửa hôn ,   ngừng  thẳng  bếp, nhiệt tình vô cùng.
 
"Bà  thế nào ?"
 
 dựa  tủ lạnh    rửa rau, thái rau,    đến mở cửa tủ lạnh bên cạnh : "Vẫn như  thôi,  cũng chẳng mong bà  sẽ  lời ."
 
Nói xong,   hôn chụt một cái lên môi : "Em đừng bận tâm đến bà  nữa, lịch trình của em bao giờ mới đến lượt  ?"
 
"Chuyến  trăng mật của chúng , kỷ niệm bảy năm yêu  của chúng , đều  kỷ niệm thật vui vẻ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/boylove-bien-thanh-cho-toi-phat-hien-ban-cung-ban-yeu-tham-toi/chuong-8.html.]
 "chậc" một tiếng: "Anh mơ  quá."
 
"Nhờ tổng giám đốc mà bây giờ em  giá trị hơn , lịch trình kín mít  thở  luôn."
 
"Đừng  đến kỳ nghỉ,    thể ăn cơm với    còn  chắc."
 
"Đùng đùng đùng."
 
Bùi Tùng   tiếng nào, tiếng chặt rau vang dội khắp căn bếp.
 
"Giận  ?"
 
  khẽ thổi  tai  : "Trêu  thôi, ba tháng  đều là của ."
 
Bùi Tùng ngẩng đầu, mắt  đỏ hoe,   nắm lấy eo  ghì xuống bàn bếp, hôn cuồng nhiệt: "Bảo bối, em  ngoan."
 
Ngoại truyện: Thời trung học.
 
Buổi tự học tối  giờ học,   bứt tóc   bài tập.
 
Mười phút ,  thậm chí còn  hiểu đề bài, vỡ trận, vỡ trận  .
 
Giọng bạn  từ phía  vang lên: "Cố Hoài Châu,  xem tin nhắn ."
 
"Tài liệu ôn tập của lớp bên cạnh gửi cho , gần đây    đang học toán ?"
 
"Có lẽ sẽ giúp ích cho ... hi hi hi..."
 
Đầu óc đau nhức vì nghĩ bài,   hiểu ý  , theo bản năng lấy điện thoại  mở nhóm nhỏ   mấy trăm tin nhắn.
 
Trường học quản lý  quá nghiêm, chỉ cần  xem điện thoại trong giờ học là .
 
 đặt điện thoại xuống đùi, mở video mới đăng trong nhóm, quả nhiên là kiến thức toán  đang học.
 
 một tay chống đầu vô tư tiếp tục xem, giây tiếp theo, màn hình giảng bài đột nhiên biến mất.
 
Hai  trần truồng xuất hiện  màn hình.
 
Vài tiếng rên rỉ phát  từ loa điện thoại.
 
 giật , luống cuống tắt màn hình điện thoại.
 
Ngẩng đầu lên,  chạm mắt với bạn cùng bàn mới, ánh mắt   thờ ơ lướt từ mặt  xuống chiếc điện thoại  tắt màn hình.
 
"  cố ý."
 
"Không,    xem!"
 
"   sở thích đó!"
 
Đầu   nổ tung, bạn cùng bàn  đưa mắt trở  bài tập,  thèm   lấy một cái.
 
 xong !
 
Bạn cùng bàn mới  đến  một tuần,   bao giờ nghĩ  đầu tiên  chuyện  vì chuyện .
 
 cố gắng nghĩ , hình như   tên là Bùi Tùng, thành tích luôn  nhất khối.
 
Thầy chủ nhiệm một thời gian   còn xếp chỗ theo thành tích nữa, mà thực hiện chế độ một kèm một,   nhất và   cuối  cùng .
 
 ,  chính là   cuối đó.
 
Thật là  cho  chút mặt mũi nào mà.
 
Không    là ảo giác của  , nhưng kể từ  sự cố điện thoại  đó, mỗi   rút điện thoại ,  đều cảm thấy  một ánh mắt nhẹ nhàng lướt qua .