Giọng điệu của anh rất nhẹ nhàng: “Em muốn chạm vào nó à?”
“Không.” Cô không dám mở to mắt nói dối.
Chiến Bắc Hành nhẹ nhàng xoa xoa trán cô, dừng một chút mới nói: “Tiêu Thất, em phải chuẩn bị tinh thần thật tốt.”
“Chuẩn bị tinh thần cái gì?” Tô Tiêu Thất sửng sốt một chút.
Cô ngẩng đầu lên dọc theo cổ Chiến Bắc Hành, nhìn vào mắt anh, cô nhớ tới Triệu Viễn, tên khốn vô liêm sỉ đó cũng đã trở lại.
Nghĩ tới đây, Tô Tiêu Thất cảm thấy răng hàm có chút đau nhức.
Tất cả những thứ này là gì?
Nhưng rồi cô nghĩ lại, tên khốn đó mới là người phải cảm thấy xấu hổ khi nhìn thấy cô.
Ngay lập tức, cô cảm thấy ổn trở lại.
“Triệu Viễn phải không?”
Vẻ mặt Chiến Bắc Hành ngưng đọng, anh vừa nói chuyện với chính ủy và sư đoàn trưởng về vấn đề này. Tất nhiên, anh không nói lý do cụ thể, chỉ nói rằng Tô Tiêu Thất là vợ sắp cưới cũ của Triệu Viễn.
Sau khi hai người hủy bỏ hôn ước, anh đã cầu hôn Tô Tiêu Thất.
Anh bị sư đoàn trưởng mắng hơn nửa tiếng đồng hồ, lúc anh rời đi vẫn còn bị mắng thêm mấy câu.
Hỏi anh, Trần Viện thua kém Tô Tiêu Thất ở chỗ nào?
Hỏi anh trên đời này thiếu phụ nữ như thế sao?
Thế nào lại phải tìm đúng vợ sắp cưới của đồng đội mình như thế chứ?
Chiến Bắc Hành nhớ rõ lúc đó anh đã trả lời sư đoàn trưởng như thế nào.
Anh nhìn thấy Trần Viện thì không có ý nghĩ nam nữ gì, anh nhìn thấy Tô Tiêu Thất thì muốn cưới về nhà chăm sóc cả đời.
Sư đoàn trưởng tức giận đến mức ném một bình rượu vào người anh, liên tục hét đuổi anh ra ngoài năm sáu lần.
Chiến Bắc Hành thu hồi suy nghĩ: “Ừm, chuyện của Triệu Viễn anh sẽ lo liệu, anh chỉ muốn nói cho em biết, nhất định em sẽ gặp được cậu ấy.”
“Được.”
Hai người cùng nhau đi đến nhà ăn.
Lúc này đang là giờ cơm, gần như mọi người đều đã ăn xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-105.html.]
Triệu Viễn cũng nghe nói Chiến Bắc Hành mới quay về sau khi cưới vợ.
Anh ta tò mò rốt cuộc đó là ai?
Lại có thể chữa lành chân của Chiến Bắc Hành.
Nghĩ đến bà đồng Tô, nhưng anh ta chợt nghĩ điều đó là không thể.
Bà già đó thậm chí còn không thèm nể mặt anh.
Chiến Bắc Hành qua đó chữa bệnh chỉ có thể bị đuổi đi.
“Đây là vợ của trung đoàn phó Chiến, cô ấy rất xinh đẹp, không kém gì những người trong đoàn văn công đâu.” Một chiến sĩ trong miệng ngậm một chiếc bánh bao hấp, anh ta cầm lấy chiếc bánh bao và lén nhìn hai người bước vào.
Triệu Viễn ngẩng đầu lên nhìn, chợt sửng sốt.
Là Tô Tiêu Thất.
Làm sao có thể là cô?
Trong lòng anh ta hừng hực lửa giận, hóa ra Chiến Bắc Hành muốn cậy góc tường của anh ta.
Anh ta có thể không cần Tô Tiêu Thất, nhưng anh ta cũng không cho phép đồng đội của mình cưới cô.
Triệu Viễn bỗng nhiên đứng dậy, đi về phía Chiến Bắc Hành và Tô Tiêu Thất.
Anh ta chăm chú nhìn Tô Tiêu Thất, trong mắt hiện lên lửa giận.
Nghĩ đến việc mình xấu hổ chạy từ nhà về quân đội, nghĩ đến ba mình bị đem đi thẩm vấn.
Anh ta không khỏi siết chặt nắm đấm, nếu không phải vì Tô Tiêu Thất.
Làm sao cha anh ta có thể ở bên Từ Hồng Hà, mọi chuyện bắt đầu từ khi Tô Tiêu Thất trở thành vợ sắp cưới của anh ta.
“Tô Tiêu Thất.”
Tô Tiêu Thất không ngờ lại gặp Triệu Viễn sớm như vậy.
Lập tức sắc mặt cô trở nên lạnh lùng.
“Triệu Viễn, là anh sao.”
“Sao hai người lại ở cùng nhau?” Triệu Viễn lớn tiếng chất vấn.
Mọi người trong nhà ăn đều trợn mắt há hốc mồm, chuyện gì đang xảy ra thế này? Đại đội phó Triệu và vợ của trung đoàn phó Chiến quen biết nhau sao?
Có người thấy tình hình không ổn nên hớt hải chạy ra ngoài gọi người.