“Sao bọn họ thể để về?”
Chiến Bắc Hành : “Sư trưởng Trần nháy mắt cho , để chân đau.”
Anh thấy Tô Tiêu Thất bĩu môi, thì cô nghĩ tới Trần Viện.
Vội vàng cúi đầu kiên nhẫn dỗ dành cô: “Tiêu Thất, và Trần Viện thật sự gì cả.”
“Bình thường ở trong nhà sư trưởng, cũng năm sáu . Lúc chúng ở một trong nhà ông , cũng bao giờ chuyện riêng với Trần Viện.”
Trên thực tế. Xưa nay Chiến Bắc Hành ít khi chuyện với Trần Viện.
Tô Tiêu Thất cũng tức giận thật, điều phụ nữ khi nhớ tới sẽ cằn nhằn vài câu mà thôi.
Cô để Chiến Bắc Hành ở nhà.
Tự đến cung tiêu xã mua ít đồ vật về.
Lần mua đồ đủ hết, trong nhà vẫn còn một ít đồ cần mua.
“Anh cùng với em.”
“Không cần, ở nhà nghỉ ngơi , cũng với sư bộ đau chân, lúc nếu như chạy ngoài chạy tìm mắng ?”
Tô Tiêu Thất một đôi giày, xách túi xách nhỏ của cửa.
Người của khu tập thể đang tốp năm tốp ba chuyện phiếm.
Có thấy Tô Tiêu Thất tới.
Vội vàng ngậm miệng lời nào.
Tô Tiêu Thất tới cửa lớn khu tập thể, vài đều đang ở đường phía .
Bác sĩ Tôn cũng ở đây, Tô Tiêu Thất mặt chút đổi quét mắt cô một cái. Người phụ nữ vẻ mặt chanh chua, là dễ ở chung.
Đứng ở nhất một phụ nữ trung niên chào hỏi cô:
“Đây là vợ của phó đoàn Chiến, Tô Tiêu Thất ? Em cũng đến cung tiêu xã ?”
Tô Tiêu Thất nhẹ nhàng gật đầu. “ , em đến cung tiêu xã.”
“Đi bộ mất hơn nửa tiếng, ở đây chờ xe buýt .” Người phụ nữ trung niên nhiệt tình giải thích,”Chồng của chị họ Chu, là chính ủy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-138.html.]
Bác sĩ Tôn thu vẻ mặt kiêu căng: “Tô Tiêu Thất. Đây là chị Tần, Tần Vân.
Bình thường ở khu tập thể là công bằng nhất, nhà ai mâu thuẫn cãi đều sẽ tìm chị
Tần hòa giải.
Là mẫu khác nữ chủ nhiệm lắm.” Tô Tiêu Thất để ý đến bác sĩ Tôn, xoay chào hỏi Tần Vân. “Chị Tần.”
Tần Vân thấy Tô Tiêu Thất chào hỏi , trong lòng vui vẻ nên nụ mặt càng đậm hơn một chút.
Hai ngày nay chuyện về Tô Tiêu Thất và Chiến Bắc Hành truyền trong khắp khu tập thể.
Nghe còn quan hệ với Triệu Viễn, nghĩ nếu hai vợ chồng kết hôn thì cứ mặc kệ chuyện lúc .
Sống một lòng một mới là chân lý.
Tần Vân sớm tìm Tô Tiêu Thất chuyện phiếm, thế nhưng cơ hội.
Tần Vân cũng kệ việc quen thuộc với Tô Tiêu Thất ?
Nhiệt tình :
“Nghe cung tiêu xã mới mua một ít vải vóc, em mua mấy cái quần lót cho phó đoàn Chiến nhà .”
Vẻ mặt Tô Tiêu Thất hổ.
Cô cũng quần lót .
Không mấy thứ đó đều là mua sẵn ?
Hơn nữa thời đại đều chất phác ?
Sao gặp mặt tán gẫu chuyện quần lót chứ.
Tần Vân móc ba phòng ngủ hai phòng khách nên mặc kệ Tô Tiêu Thất hổ, tự :
“Tô Tiêu Thất, chị với em con Chiến Bắc Hành tệ. Em đừng thấy lớn tuổi, chân chút tật, đó cũng là chuyện lớn.
Năng lực Chị gái của mạnh, mỗi thi đấu đều thể giành hạng nhất. Cậu nhóc về nhất định tiền đồ.”
Tô Tiêu Thất mỉm gật đầu.
“Hai kết hôn, cũng đừng nghĩ mấy đối tượng nữa. Con cả một đời, gặp vài duyên phận cũng bình thường thôi.”