Tô Tiêu Thất lấy một hộp bàn ba chân, là lục mua ở thành phố bên cạnh.
Hai ngoài viện, thấy Thẩm Tiểu Cương dẫn một thanh niên tới.
Thẩm Tiểu Cương chào hỏi một tiếng.
Người thanh niên thể gầy gò, sắc mặt lắm. Anh vội vàng cúi đầu theo Thẩm Tiểu Cương chào hỏi một tiếng.
Tô Tiêu Thất liếc một cái: “Tiểu Cương, đây là họ hàng của cháu ?”
“Anh là nhà dì hai của chúa, họ của cháu.
Đến sống ở nhà cháu một thời gian, họ ở gần đây.”Thẩm Tiểu Cương nhanh chóng trả lời: “Anh họ, đợi em với.”
Tô Tiêu Thất thoáng qua thanh niên .
Không nhiều, theo Chiến Bắc Hành sư bộ.
Có một vài binh lính ở lối của sư bộ.
Nhìn thấy những thẳng tắp ở đây, Tô Tiêu Thất cảm thấy hưng phấn thể giải thích .
Lại Chiến Bắc Hành đang mặc quân phục bên cạnh.
Không hiểu cảm thấy đàn ông của quá.
Sư đoàn trưởng Trần thấy tiếng gõ cửa, một tiếng
“Mời .”
Bọn họ bước . Nhìn thấy Cao Dương và Lộ Phi cũng ở đây. Lộ Phi thấy Tô Tiêu Thất vội vàng :
“Đồng chí Tô, Cao Trạm sáng nay vội về sớm. Ông sợ đêm dài lắm mộng, nên về sớm thì hơn.”
“Ừm, về sớm thì càng thêm chủ động.”
Tô Tiêu Thất nhẹ nhàng gật đầu chào hỏi.
Sư đoàn trưởng Trần mặt chỉ mới ngoài năm mươi, dáng cao lớn và đầy nghị lực. Trong sự uy nghi mang theo chút gần gũi.
Ông nhẹ nhàng giơ tay : “Đồng chí
Tô, sớm đến cô . Đến chỗ đừng ngại.”
“Ngồi .”
Tô Tiêu Thất và Sư đoàn trưởng Trần đều đang đánh giá lẫn .
Nội tâm của Sư đoàn trưởng Trần: Mạnh hơn Trần Viện nhiều. Chẳng trách Chiến Bắc Hành thà ruộng cũng cưới cô.
Đôi mắt của Triệu Viễn phân bò che mắt ? Chỉ cần mở một mắt một cái thì thể thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-155.html.]
Đôi mắt nhầm ngọc trai thành cá chết.
Tô Tiêu Thất: Người trung thực và chu đáo.
Những theo ông chắn hẳn tồi, là một nhà lãnh đạo giỏi và đàng hoàng.
Chỉ là trong nhà thật bừa bộn.
“Sư đoàn trưởng Trần, đây là chút tầm lòng của và Bắc Hành.” Tô Tiêu Thất đặt lá lên bàn, cho dù lục
bình thường cũng nhắc tới tặng quà gì.
“Ha ha, vẫn tặng quà cưới cho các .”
Sư đoàn trưởng Trần nhận .
Cao Dương và Lộ Phi dậy tạm biệt, rằng gặp hai bạn cũ.
Lộ Phi trở về chuẩn Tây Nam. Cao Dương thoáng qua: “Chị dâu, chị còn chuyện gì dặn dò ?”
“Không .”
Tô Tiêu Thất quá lười để động não.
Sau khi Cao Dương và Lộ Phi rời , Tô Tiêu
Thất và Chiến Bắc Hành xuống.
Sư đoàn trưởng Trần im lặng hồi lâu.
Sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên : “Đồng chí Tô, cô thật sự năng lực bói toán ? Hay chỉ là may mắn?
Cô đấy, nước cho phép mê tín phong kiến. “
Tô Tiêu Thất thể coi là mê tín phong kiến.
Sư đoàn trưởng Trần là cổ hủ. Ông cũng sẽ dễ dàng phủ quyết một .
Chiến Bắc Hành cau mày : “Sư trưởng. “
“Cậu câm miệng cho . “
Tô Tiêu Thất nắm lấy mu bàn tay của Chiến Bắc Hành trấn an, má lúm đồng tiền nhạt :
“Sư đoàn trưởng Trần. Ông chuyện ở dãy Chém Đầu, còn chuyện của Cao Dương thì cần .”
“ bao giờ dối khác, cũng những lời . “
“Sư đoàn trưởng Trần đối với cháu gái như , là vì trong lòng ông một khúc mắc thể . “
Giọng điệu khẳng định của Tô Tiêu Thất, khiến sắc mặt của Sư đoàn trưởng Trần tối sầm .
“Cô đang cái gì ? “