Tô Tiêu Thất tự tay khắc một hạch đào xâu nó bằng một sợi dây màu đỏ, ở chính giữa dây đỏ đặt tóc của cô .
“Bắc Hành, đây là hạch đào nhớ mang theo bên .”
“Được.”
Lần Chiến Bắc Hành từ chối: “Em chuẩn bùa hộ mệnh và bùa bảo mệnh nhiều một chút.”
Tây Nam đang thời điểm mấu chốt nhất.
Trong các chiến sĩ thương vong trầm trọng, Chiến Bắc Hành hy vọng mấy cái bùa hộ mệnh thể cứu bọn họ một mạng.
“Ngày mai em sẽ vẽ một vài bùa hộ mệnh.”
Hai thêm gì nữa, đêm nay đôi vợ chồng mới kết hôn tách thật sự là nỡ.
Mãi cho đến hơn một giờ đêm.
Mới nghỉ ngơi .
Chiến Bắc Hành thức dậy gánh nước, để cho Tô Tiêu Thất rửa mặt.
Đã tới ngày Chiến Bắc Hành thành phố học tập.
Toàn bộ khu tập thể đều .
Quân đội mà Chiến Bắc Hành đang ở, cũng nhiều .
Cơ bản đều là những chọn từng lên chiến trường Tây Nam lúc .
Cao Dương theo Chiến Bắc Hành cũng .
Vừa sáng tới nhà, còn cửa kêu lên:
“Chị dâu, chị dâu. Chị dậy ?”
tô tiêu thần từ trong phòng bếp : “Có chuyện gì ?”
Trên mặt Cao Dương đều là tươi : “Chị dâu. Cho một vài cái bùa hộ mệnh ?”
“Đã chuẩn cho xong .”
Cao Dương mở thì thấy, bùa hộ mệnh, bùa bảo mệnh, bùa thiên lôi, bùa ngũ lôi……
“Nhiều như ?”
“Ừm, nhớ để dính nước. Các đựng bằng giấy dai.” Tô Tiêu Thất nghĩ đến Chiến Bắc Hành ở chiến đội đặc biệt, hỏi thêm một câu: “Anh và Bắc Hành ở bên ?”
Cao Dương gật đầu: “ đặc biệt yêu cầu ở cùng một đội với sếp đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-191.html.]
Cao Dương nhỏ giọng: “Nghe nếu sếp bình an trở về, nhất định sẽ đề bạt.”
“ chỉ cần trở về bình an.”
Cao Dương nheo mắt một cái.
Chiến Bắc Hành bưng cái chén từ trong phòng bếp , điều Cao Dương sợ ngây .
“Thì sếp ở trong phòng bếp nấu cơm cho chị dâu.”
Tô Tiêu Thất đắc ý gật đầu: “Hai chúng chung với .” Cô thích nấu cơm với Chiến Bắc Hành, thích cuộc sống khí khói lửa.
Kiếp vẫn luôn là một .
Trước 13 tuổi cô sống với lão Qủy, nhưng lão Qủy ở nhà. Vậy là cô sống với chị gái giúp việc và dì giúp việc.
Người dì thường chuyện, xong việc thì nhanh chóng trở về phòng xem ti vi.
Không thèm để ý tới Tô Tiêu Thất.
Tô Tiêu Thất thích gia đình ấm áp.
Cao Dương mặt dày : “Chị dâu, sếp. Xin thưởng cho chén mì ăn.”
Chiến Bắc Hành trừng mắt liếc một cái: “Tự đến phòng bếp múc.”
“Được.”
“Tiêu Thất, qua đây .” Chiến Bắc Hành kéo ghế dựa , chờ Tô Tiêu Thất xuống mới đưa đôi đũa cho cô.
“Cán bột bằng tay vẫn là ngon hơn, ngon hơn mì sợi.” Tô Tiêu Thất ăn một ngụm thỏa mãn mà bày tỏ cảm xúc.
“Vậy chờ khi trở về sẽ cho em ăn.”
Chiến Bắc Hành bên cạnh Tô Tiêu Thất, thể thấy rõ lông tơ mặt cô.
Trong mắt ánh sáng, xoa đầu Tô Tiêu Thất.
“Tiêu Thất, chuyện gì thì đến tìm sư đoàn trưởng Trần.”
Chiến Bắc Hành vấn đề với sư đoàn trưởng Trần, bởi vì đến chiến trường Tây Nam nên Tô Tiêu Thất cần ở mãi trong khu tập thể.
Chiến Bắc Hành nhất định sư đoàn trưởng Trần bảo đảm để Tô Tiêu Thất sống trong khu tập thể.
Anh mất bao lâu.
Chỉ Tô Tiêu Thất , thời gian hơn nửa năm kế tiếp là thời điểm mấu chốt.
Sau đó, đa quân nhân đều rút về .
“Ừm, em sẽ tìm sư đoàn trưởng Trần.”