Mùa hè bận rộn sau đó bắt đầu gieo trồng nhưng năm nay keo kiệt đến nổi ngay cả một giọt nước mưa cũng không cho.
Mấy con sông xung quanh đều thấy đáy.
Lòng sông khô và nứt ra từng khe hở.
Tô Tiêu Thất ngơ ngác nhìn nước giếng, nước giếng này cũng ít đi rất nhiều.
Bên ngoài có tiếng ồn ào.
Tô Tiêu Thất thích ăn dưa. Cô lấy một nắm hạt dưa trong túi thò đầu ra ngoài sân.
“Chị Tần, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Tiểu Thất, năm nay nơi này hạn hán nghiêm trọng, công xã Hộc Đảng và mấy đại đội ở ngoại ô huyện đã bắt đầu làm việc.” Tần Vân đang ở tuyến đầu ăn dưa mồm mép cuồn cuộn.
“Bây giờ người của cả hai bên đang đánh nhau ở phía tây Tân Hà.”
“Qua vụ mùa hè thu phải thả nước chuẩn bị cấy mạ nhưng sông không có nước chỉ có sông Tân Hà là có ít nước, mấy đại đội ở ngoại ô huyện đã chặn hạ lưu sông Tân Hà lại.”
Trong khoảng thời gian này Tô Tiêu Thất rất ít khi ra ngoài, cô chỉ ăn dưa trong khu tập thể.
Cái gì mà em dâu nhà ai lại thân thiết với thanh niên trí thức trong đại hội, lúc đàn ông trong nhà đi bắt gian thì phát hiện người ôm vợ mình không phải là thanh niên trí thức.
Mà là ba của anh ta.
Anh ta tức giận đến nổi thiếu chút nữa cầm xẻng trong tay đập c.h.ế.t ông già khốn kiếp không biết xấu hổ.
Bị thôn dân đi cùng kéo lại.
Nói với anh ta rằng không phải thanh niên trí thức càng tốt, điều này có nghĩa là nước phù sa không chảy ruộng người ngoài.
Con cái của ai được đề cử vào trường Đại học công nông binh?
…
Chuyện như vậy xảy ra rất nhiều nên Tô Tiêu Thất nhanh chóng đóng cửa lại.
“Chị Tần, chờ em một chút, chúng ta cùng đi xem.”
Tô Tiêu Thất đuổi theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-199.html.]
Tất cả những người thích xem náo nhiệt trong khu tập thể đều đi ra.
Tân Hà cách khu nhà không xa ra khỏi cổng rẽ phải vài trăm mét rồi lại rẽ phải đi bộ vài trăm mét là tới.
Tô Tiêu Thất và mấy người Tần Vân một đường nói chuyện đi tới.
Còn chưa đến Tân Hà đã nghe thấy rất nhiều tiếng ồn.
“Sẽ không đánh nhau chứ?” Tần Vân trong lòng trầm xuống. “Nếu có nhiều người đánh nhau như vậy thì sẽ c.h.ế.t người đó.”
Bên trong thành phố An có truyền thống đấu s.ú.n.g giữa các làng.
Mỗi lần đều c.h.ế.t không ít người.
Cái giá quá đắt.
Tô Tiêu Thất không hiểu phong tục nơi này nên khi nhìn thấy Tần Vân bỏ chạy cô cũng chạy theo.
Người phía sau còn đang chạy chậm lại nhìn thấy người phía trước bỏ chạy.
Có người hô to lên một tiếng:
“Sao chị Tần lại chạy? Không tốt rồi, xảy ra chuyện lớn rồi.”
Mọi người bắt đầu chạy theo.
Chạy được một đoạn Tô Tiêu Thất và chị Tần đã đến bãi sông.
Hai bên đều có mấy chục người cầm các loại xẻng lớn khác nhau.
Tô Tiêu Thất chăm chú nghe mấy câu giống như năm trăm con vịt*.
(*) Nguồn gốc của ám chỉ “Năm trăm con vịt” là một câu chuyện cười xưa. Trong trò đùa này, một giáo sư chỉ trích các nữ sinh trong lớp của ông quá ồn ào, mọi người thì luyên thuyên như năm trăm con vịt. Một lần, vợ ông đến trường tìm ông, nữ sinh nghịch ngợm nói: “Giáo sư, có năm trăm con vịt đang tìm thầy”. Vì vậy, ám chỉ “năm trăm con vịt” có nghĩa là rất ồn ào.
Bọn họ nói tiếng địa phương của thành phố An nên một câu cô cũng nghe không hiểu.
“Chị Tần, bọn họ nói cái gì vậy?” Quần chúng ăn dưa** mà không hiểu nội dung có thể phải trả giá bằng mạng sống.
(**) Tin đồn hoặc chuyện bát quái.
“Người của công xã Hộc Đảng đi ngược sông Tân Hà phát hiện nơi này đã bị chặn.” Chị Tần là người thành phố An nên đương nhiên hiểu được tiếng địa phương ở đây.
“Bọn họ yêu cầu mở khe hở trên sông Tân Hà để xả nước tưới tiêu.”