Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 203

Cập nhật lúc: 2025-04-29 12:55:50
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không, cầu mưa cũng vô ích.” Tô Tiêu Thất suy nghĩ một chút sau đó chậm rãi nói: “Trong núi có tính quái nuốt nước mới khiến mấy công xã gần đó không có nước.”

“Nếu không ra tay e rằng toàn bộ thành phố An sẽ bị hạn hán.”

“Cái này cô... ở đâu nghe được những thứ quỷ quái này? Từng câu từng chữ đều là lý do thoái thác.” Đôi môi sư trưởng Trần tức giận đến run lên, Chiến Bắc Hành vừa rời đi cô gái này đã gây chuyện.

Nếu không biết rằng cô có một tay bói toán.

Thực sự ông ấy không muốn nghe những lời nói điên rồ của Tô Tiêu Thất.

Chính ủy Chu nhíu mày dùng tay ấn vào trán “Đồng chí Tô, đồng chí có biết mình đang nói gì không?”

“Rất khó giải thích, đặc biệt là với những người vô thần như các người.”

Tô Tiêu Thất tiếp tục nói:

“Nhưng các người có từng nghĩ tới, Mục Dương năm nay mưa ít hơn nhưng cũng không đến mức hạn hán nghiêm trọng như vậy.”

“Nhìn vào những vết nứt trên lòng sông giống như trong sông không tồn tại nước vậy.”

Sư trưởng Trần và chính ủy Chu trao đổi ánh mắt.

“Cô muốn vào núi sao?”

“Phải, tôi muốn vào núi.”

Sư trưởng Trần đứng dậy đi đi lại lại chín lần mới dừng lại lấy từ trong túi ra bao t.h.u.ố.c lá rồi lấy ra một điếu thuốc.

“Tôi sẽ cho vài người cùng cô đi vào núi.”

Dừng lại một chút ông ấy đặt điếu thuốc trở lại sau đó nghiêm túc nhìn Tô Tiêu Thất: “Hy vọng cô nói đúng.”

“Không kịp nữa rồi. Sư trưởng Trần bây giờ phái người theo tôi vào đi.”

Bên ngoài đã có tiếng gõ cửa.

“Báo cáo sư trưởng, đoàn trưởng Thẩm đã dẫn người đến ở bên ngoài.”

“Ừ, bảo Thẩm Đào đừng qua đó.”

“Được.”

Tô Tiêu Thất hiểu ý mỉm cười hóa ra đám người sư trưởng Trần đã phối hợp từ lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-203.html.]

“Cảm ơn sư trưởng Trần, cảm ơn chính ủy Chu.” Tô Tiêu Thất mỉm cười cảm ơn xoay người đi ra ngoài.

Thẩm Đào đứng ở bên ngoài cùng vài người nghe nói không thể đi nơi đó.

Ông ấy nói với những người lính còn lại:

“Lần trước các người cũng tiến vào Ngưu Đầu Sơn, lần này theo đồng chí Tô tiến vào Tây Sơn, trong quá trình này nhớ tuân theo sự sắp xếp của đồng chí Tô, đây là mệnh lệnh có biết không?”

“Biết.”

Trong số năm chiến sĩ trẻ tuổi, người lớn tuổi nhất ước chừng khoảng hai mươi tuổi.

Tô Tiêu Thất gật đầu: “Hiện tại chúng ta xuất phát.”

Khi ra ngoài cô luôn đeo theo một chiếc túi vải bên mình. Bên trong có một ít bùa phần còn lại thì vẽ trực tiếp tại chỗ.

Năm chiến sĩ đó đều là những người tiến vào Ngưu Đầu Sơn và được Tô Tiêu Thất cứu trở về.

Bọn họ đã trải qua nên đối với cách nói thần kỳ của Tô Tiêu Thất sẽ tin tưởng.

Càng sẵn sàng hợp tác với Tô Tiêu Thất.

Dẫn đầu là đội trưởng Lưu Hùng Văn năm nay hai mươi tuổi cũng là người lớn tuổi nhất ở đây.

Anh ấy đang cầm một chiếc liềm trong tay còn những người phía sau người thì cầm liềm người cầm gậy.

Lưu Hùng Văn ngoài cầm theo liềm còn đeo một khẩu s.ú.n.g trên thắt lưng.

Sáu người không lãng phí thời gian ngồi lên xe chạy đến chân đến chân núi Tây Sơn.

Người lái xe vẫn là Tiểu Lưu.

Suốt đường đi cậu ấy không dám nói gì nghẹn một bụng rất nhiều câu hỏi cũng không hỏi ra.

Đường núi ở Tây Sơn hiểm trở khó đi cũng không có đường núi nào thôn dân đi qua tạo nên.

Lưu Hùng Văn và một người lính trẻ thay phiên nhau dùng liềm cắt cỏ dại trước mặt để mọi người đi lại dễ dàng hơn.

Cũng có những chiến sĩ liên tục dùng gậy tre đánh vào bụi cỏ.

Đuổi rắn trong bụi cỏ ra.

Tô Tiêu Thất không ngừng chỉ về phương hướng bụi gai phía trước lớn lên đan xen thành hình dạng rèm.

Một trong những chiến sĩ khôi ngô từ bên cạnh Tô Tiêu Thất tiến tới nói: “Đội trưởng Lưu, để tôi tới.”

Loading...