Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-04-29 12:56:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở bên ngoài.

Chu Tiểu Phương trầm ngâm nhìn Chiến Trường Căn, đợi mọi người rời đi mới bước vào nhà.

Trên tay cô ta cầm một chiếc chăn mỏng màu trắng đã được giặt sạch.

“Chị dâu ba, đây là chăn và ga trải giường của anh ba, sau khi anh ấy đi tôi đã giặt sạch và cất đi.” Chu Tiểu Phương kéo chiếc chăn bẩn trên giường ra.

Đổi sang chiếc chăn và ga trải giường sạch.

Chiến Trường Câu đứng ở bên ngoài ho khan, khiến Chu Tiểu Phương tay run rẩy.

“Tôi, tôi đi đây.”

Chu Tiểu Phương rất gầy, hai bàn tay toàn da bọc xương.

“Cảm ơn.” Tô Tiêu Thất thu hồi ánh mắt.

Trong nhà ngọn đèn dầu ngoại chỉ còn một nửa dầu.

Tô Tiêu Thất tự mình mang theo một cái chậu, vừa định đi ra ngoài, liền nhìn thấy Chu Tiểu Phương lại đi tới.

Xách theo một xô nước đi vào.

Tay trái vẫn cầm chai nước sôi: “Chị ba, chị dùng nước này đi. Cái chậu anh ba dùng trước đây bị chồng tôi đem đi rửa chân rồi.”

Cô ấy nói một cách ngượng ngùng: “Xin lỗi, ngày mai tôi đi mua cái chậu mới.”

“Không cần đâu.”

Tô Tiêu Thất không nói nhiều, “Có chuyện gì mai nói tiếp, tôi muốn tắm rửa rồi đi ngủ trước.”

“Ừm, vậy tôi đi trước đây.”

Chu Tiểu Phương vội vàng chạy ra ngoài.

Tô Tiêu Thất đóng cửa lại, từ trong túi lấy ra một chiếc khăn tắm đi tắm.

Tắm sạch sẽ, cô đổ nước trong chậu đi.

Mang chậu về.

Cô nhìn vài ngôi sao nhỏ trên bầu trời đêm, không khỏi rơi vào trầm tư.

Chiến Bắc Hành lớn lên ở nơi này sao?

Những dải nhà tranh, thật nghèo nàn.

Trở về phòng.

Tô Tiêu Thất đóng cửa lại đi ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-221.html.]

Cô không sợ ngủ một mình, dù sao ma quỷ càng sợ cô hơn.

Sáng sớm hôm sau.

Tô Tiêu Thất đã nghe thấy tiếng ném thìa và chửi bới bên ngoài.

“Đứa nào cũng lười biếng. Làm gì có chuyện mẹ chồng nấu cơm cho con dâu ăn chứ?”

“Ánh nắng chiếu vào m.ô.n.g rồi, vẫn nằm đơ trong nhà.”

Tô Tiêu Thất biết là đang nói bóng nói gió cô còn nằm trên giường. Cô chậm rãi đứng dậy, thay một chiếc áo sơ mi xanh sạch sẽ, một chiếc quần dài màu xanh nước biển và đôi giày da nhỏ mũi tròn.

Cầm bàn chải đánh răng, kem đánh răng bước ra ngoài, lạnh lùng nhìn Thi Hồng Anh.

“Trong nhà có ai đói c.h.ế.t chưa?”

Thi Hồng Anh lông mày co giật mấy cái: “Sao cô lúc nào cũng mở miệng là chết, ngậm miệng cũng là chết, đừng có nói xui xẻo.”

“Ba sắp c.h.ế.t rồi, xui xẻo cái gì” Tô Tiêu Thất đi tới bể nước múc nước đánh răng. “Nấu cơm sáng chưa? Ăn nhanh còn lên núi đào hố, mọi người ở nhà không biết đường đào hố trước cho ngôi nhà sau này của ba à?”

Chiến Đại Hà trong phòng lại ho.

Tuổi cao, sợ nhất người ta nói chết. Vợ mà thằng ba cưới về là như thế nào đây?

Ông ta còn chưa cả chết?

Liền muốn đi đào mộ.

Bọn họ khăng khăng nghĩ ra cái ý tưởng tồi này, vốn tưởng rằng Chiến Bắc Hành không có thời gian trở về, chắc chắn sẽ gửi tiền về.

Ai mà biết vợ mới cưới lại về.

Vừa vào cửa, đã nguyền rủa ông ta chết, còn muốn đi đào mộ.

Loại con dâu bất hiếu này tìm đâu ra vậy?

Những người khác trong nhà đều sửng sốt, đây là chị dâu ba giả mạo sao?

Chiến Trường Căn cố ý ho hai tiếng để thu hút sự chú ý của Tô Tiêu Thất.

“Em nhỏ, cậu bệnh à? Không phải là đã khỏi bệnh rồi sao?” Tô Tiêu Thất chậm rãi liếc sang một bên: “Cậu không cần phải đào hố nữa, cậu nên đến bệnh viện đi.”

“Tôi đến bệnh viện làm gì?”

“Đưa vợ cậu đi phá thai.” Tô Tiêu Thất cất kem đánh răng và bàn chải đánh răng rồi mang về phòng.

Thi Hồng Anh lông mày giật giật.

“Con dâu nhà ai vừa về đã chửi người? Ba mẹ cô dạy cô thế à?”

Tô Tiêu Thất đi ra khỏi phòng, đóng cửa lại.

Loading...