Tô Tiêu Thất thầm nghĩ xem thể là ai?
Sau khi hàn huyên với chị Cố chừng mười phút thì điện thoại vang lên.
Chị Cố nhận điện thoại: “Tiểu Thất, là tìm em.”
Tô Tiêu Thất qua cầm lấy điện thoại áp tai, bên vang lên một giọng gấp gáp.
“Tô Tiêu Thất. Ở đây gom một lượng lớn cổ vật và phỉ thuý, cô cần chúng ?”
“Hay là chỉ cần phỉ thuý thôi?”
Người trưởng thành nào mà lựa chọn, chắc chắn là càng nhiều càng .
Chỉ cần là đồ cổ là cần hết.
Tô Tiêu Thất đè thấp giọng: “Có bao nhiêu thì lấy cho bấy nhiêu .”
“Đến Mục Dương tính tiền cho .” Tô Tiêu Thất xung quanh một vòng, chị Cố đang ở bên ngoài trêu chọc Đại Hắc.
“Không cần tiền của em. Mấy thứ cũng chỉ như mấy tờ phiếu lương thực và phiếu thịt thôi.” Tần Nham chần chừ một lúc mới : “ cho cô , cô nhất định cẩn thận. Lỡ như phát hiện là cô trả giá bằng mạng của đấy.”
“Không sợ, ở .”
Tần Nham: ...Chẳng lẽ trong thành phố Kinh ?
Mà giậm chân một cái là khiến cho tất cả và thổ địa đều run rẩy theo ư?
Tần Nham lập tức cảm thấy khác thường.
Sau khi mấy câu thì hẹn ngày mai đến nhà, lập tức cúp điện thoại.
Tần Nham vốn chỉ định mang theo một cái rương là , nhưng vì Tô Tiêu Thất nên ghế của .
Đổ đầy . Giữ mối quan hệ với Tô Tiêu Thất cho .
Hôm nay tâm trạng của Tô Tiêu Thất .
Cô dậy sớm nấu cơm cho và mèo Đại Hắc, còn cố ý bảo Tần Vân đang chợ ở Hộc Đảng mua cho cô hai miếng sườn. Cô nấu súp cho con mèo Đại Hắc.
Tần Vân nhận lấy phiếu thịt mà Tô Tiêu Thất đưa rời .
Tô Tiêu Thất ôm mèo Đại Hắc cửa nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-274.html.]
Có lẽ là Tần Nham sắp đến nơi .
“Thím.” Một giọng như muỗi truyền đến từ phía , Tô Tiêu Thất ngẩng đầu lên, là con trai thứ ba của Tôn Đạt, Tôn Tiểu Tam, bốn tuổi.
Vừa đúng lúc chị Cố ngang qua, thấy Tô Tiêu Thất cau mày.
Cô bước tới nhỏ giọng một câu: “Là Tôn Tiểu Tam, con trai của Tôn Hiểu Mai.” Cô hiểu vì Tôn Tiểu Tam tới tìm Tô Tiêu Thất.
Mấy đứa nhỏ với Tô Tiêu Thất.
Dù hầu hết những đứa trẻ trong gia đình gần gũi với Tô Tiêu Thất.
Chị Cố và những khác vô tình Tôn Hiểu Mai xúi giục châm ngòi.
Phản ứng đầu tiên là Tôn Tiểu Tam, thằng bé tới đây gì?
Có chuyện gì ?
Tô Tiêu Thất đặt mèo Đại Hắc lên mặt đất.
Tôn Tiểu Tam bên cạnh còn cao bằng đầu gối của Tô Tiêu Thất, sắc mặt hồng hào và khỏe mạnh.
Thẩm Thúy Hà nuôi bọn họ .
“Thím, lâu cháu ăn thịt. Cháu ăn thịt.” Tôn Tiểu Tam đáng thương mèo Đại Hắc chân Tô Tiêu Thất, khóe miệng tự chủ chảy nước miếng.
Lông của mèo Đại Hắc đều dựng .
“Thím, cháu thật sự ăn thịt.”
Tôn Tiểu Tam một nữa, ánh mắt hy vọng rơi Tô Tiêu Thất.
Chị Cố: “?” Tình huống gì ?
“Không , cháu ăn thịt thì cháu tìm Tôn Hiểu Mai. Cháu tìm để gì chứ?”
Chị Cố cũng cảm thấy đúng: “Con ăn thịt thì tìm cháu, tìm Tô Tiêu Thất gì?”
“Mẹ cháu .”
Được, Tô Tiêu Thất nghiến răng, xem đứa nhỏ dạy dỗ từ phía .
“Cháu thể con trai của thím, đến khi thím c.h.ế.t sẽ giúp thím ném chậu.” Tôn Tiểu Tam ngẩng đầu, một đôi mắt long lanh giống như Tôn Đạt: “Nếu thím thịt thì thể g.i.ế.c con mèo , cháu ngại ăn thịt mèo .”