Tô Tiêu Thất chăm chú sang, ước chừng mười mấy đều như .
“Tiêu Thất, chúng mua đồ thì nhanh chóng về .” Chị cả Hoàng liên tục hắt xì hai cái, trong lòng chút sợ hãi.
Duỗi tay kéo cánh tay Tô Tiêu Thất, vẫn là dựa Tô Tiêu Thất sẽ an hơn.
“Được.”
Tô Tiêu Thất đồng ý.
Trên đường trở về, hai gặp nhiều trong khu tập thể.
Chào hỏi .
Chị cả Hoàng thở dài một : “Em về Tôn Hiểu Mai ? Nhà cô hai đứa con ăn vạ ở chỗ Tôn Hiểu Mai chịu , những còn đều trở về quê của họ.”
“Tôn Hiểu Mai?”
Tô Tiêu Thất chế giễu, ăn cắp cuộc sống của khác.
Tương lai Tôn Hiểu Mai chịu tội.
Cô cũng trong mấy chục năm tới, trộm cắp cuộc sống quá nhiều.
Hầu hết đều ăn cắp cuộc sống của khác, và cũng nhận báo ứng.
Ai…
Ông trời thường ngủ quên.
Về tới khu tập thể, Tô Tiêu Thất của sư trưởng Trần phái tới gọi .
Cô tới sư đoàn.
Ở sư đoàn ngoại trừ sư trưởng Trần còn chính ủy Chu, hai họ thấy Tô Tiêu Thất thì khá nhiệt tình. Đây chính là cố vấn quân sự của chiến khu Tây Nam, là cấp bậc cao.
“Tô Tiêu Thất, đổi một căn nhà lớn hơn ?”
Dựa cấp bậc của Tô Tiêu Thất, tuyệt đối thể đổi một căn nhà lớn hơn một chút.
“Sư trưởng Trần, đừng ạ. đổi.”
Trong mắt của sư trưởng Trần lộ vẻ xúc động, đồng chí thật , công lao danh tiếng sâu sắc.”
“Tô Tiêu Thất, cô quả là một hùng vĩ đại.”
“ , sư trưởng sai. Lần cô cứu hàng ngàn các vị chiến hữu.” Chính ủy Chu kích động đập bàn, “Tô Tiêu Thất, đổi nhà cho cô cũng là việc nên .”
Tô Tiêu Thất: “...?”
“Sư trưởng Trần, ông tìm chắc chỉ là chuyện đổi nhà.”
Sư trương Trần: …?
Rõ như ?
“Chúng chuyện .”
Sư trưởng Trần hổ : “Hai ngày dân làng của bọn họ kỳ quái, hầu như ai ngoài.”
“Người trong làng cứ như là trúng tà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-351.html.]
“Cán bộ công xã Hộc Đảng đặc biệt phái tới xem, nhưng một chút tác dụng cũng .”
Trong đầu Tô Tiêu Thất hiện lên mười mấy của công xã.
Chính ủy Chu chút hiểu.
Vô cùng khách sáo .
“Tô Tiêu Thất, mấy cán bộ công xã cũng chịu trở về.”
“Buổi tối bọn họ đến đại đội Hoa Hòe.”
Giống như là điều gì đó ở đại đội Hoa Hòe.
Tô Tiêu Thất suy nghĩ một lúc.
Lấy đĩa bát quái .
Cô nhắm mắt , nhẹ nhàng cử động ngón tay, lỗ tai cẩn thận lắng âm thanh.
Sư trưởng Trần: …
Không hiểu chuyện gì cả.
Chính ủy Chu: “...”
Có chút giống với dáng vẻ của một đạo sĩ.
Không giống như cái miệng nhỏ nhắn hằng ngày, thốt những lời khó .
Thời gian trôi qua chậm.
Tô Tiêu Thất cũng sốt ruột, giống như một lão cao tăng thiền.
Một lúc lâu…
Đĩa bát quái mới vang lên tiếng răng rắc nhỏ.
Cô mở mắt , chằm chằm đĩa bát quái.
Bấm ngón tay tính toán…
Sau một lúc lâu…
Tô Tiêu Thất lên.
Đại đội Hoa Hòe xảy chuyện.
“Sư trưởng Trần, đại đội Hoa Hòe xảy chuyện.” Tô Tiêu Thất cũng thời gian giải thích với ông , “ sẽ đến đại đội Hoa Hòe một chuyến.”
“Để Thẩm Đào chung với cô .”
Sư trưởng Trần lập tức sai gọi Thẩm Đào và Tô Tiêu Thất tới.
Tô Tiêu Thất đang định cần, nhưng nghĩ đường.
Nên im lặng ngậm miệng .
Lúc cô ngoài, sư trưởng Trần nhịn mà .
“Tô Tiêu Thất, của cô…?”