Sở Vân Phi khổ: “ khẳng định về phía . Chỉ là tình cảm của ba cho tới nay nhưng từ khi em gái mất tích mới thành như .”
Tô Tiêu Thất dịu dàng : “Mẹ bệnh .”
Cô phòng bệnh với Sở Vân Phi: “Anh đưa tới đây . khuyên nhủ bà , nếu giải quyết chuyện trong nhà …”
Tô Tiêu Thất động tác đếm tiền.
Sở Vân Phi:...? “Cô và cha dù gì cũng là…”
“Dừng .”
Tô Tiêu Thất giơ tay dấu dừng .
Cô hung dữ ảnh cáo: “Đừng lôi kéo quan hệ với , tổn thương tiền của .”
Nói xong hóng hớt mở miệng: “Anh dăm ba chuyện thể để khác giữa ba và cô ?”
Sở Vân Phi lắc đầu.
“Không .”
Tô Tiêu Thất biến sắc: “Đi ngoài.”
“Cô còn vì ba sẽ tới tìm cô? Cô giảm giá cho ông là ý gì?”
Tô Tiêu Thất hừ lạnh một tiếng: “Không thể trả lời.”
Vừa đóng cửa .
Chiến Bắc Hành nghi ngờ hiểu: “Tiểu Thất, Sở chính ủy chuyện rắc rối gì ?”
“Cũng phiền lắm, chỉ là cửa nát nhà tan mà thôi.”
Chiến Bắc Hành:...?
Sở Vân Phi vẫn còn ở cửa:...?
Những gì tai thật ?
Cửa nát nhà tan?
Không là một nhà mấy sẽ hủy bộ chỉ còn một chứ.
Sở Vân Phi cuống quít gõ cửa.
“Đồng chí, cô bịa đặt là tội danh gì ?”
Tô Tiêu Thất chằm chằm vài giây.
Hỏi ngược : “Sở Vân Khê báo mộng cho ?”
Nhắc tới Sở Vân Khê nên trong lòng Sở Vân Phi cũng phiền muộn. Hơn hai năm cô và ba cãi trong cơn tức giận để một phong thư bỏ nhà .
Nói là trợ giúp Đại Tây Bắc.
còn tin tức gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-382.html.]
Cô tới Đại Tây Bắc.
Sở Vân Phi càng khó hiểu, thấy vẻ mặt bí hiểm của Tô Tiêu Thất thì luôn cảm thấy cô đang lừa dối .
“Làm cô ?”
Tô Tiêu Thất lẩm bẩm: “Anh cho ?”
Sở Vân Phi:...? Người chính là một tên lừa dối.
Chính cũng em gái nhà ở nơi nào?
“Đồng chí, quản vợ ?”
Thần sắc Chiến Bắc Hành nghiêm trọng: “Anh ngại thì vợ thế nào. Người khác cô mở miệng cũng dễ .”
Lời rơi trong tai Sở Vân Phi thành khó khăn lắm mới gặp một tên ngốc, thể buông tha.
Sở Vân Phi xoay rời .
Tô Tiêu Thất thở dài một : “Bảo tới đây, bà sẽ tin lời .”
Lũ ngốc các từng trải đời, đầu óc hạt dưa tới lúc đó bảo vệ cũng còn.”
Sở Vân Phi:...?
Anh bệnh nên mới ở đây để một lạ mặt mắng.
Anh hổn hển ngoài.
“Mẹ.”
“Con ở đây gì?” Giọng Diêm Thúy Lan dịu dàng mang theo chút mệt mỏi.
“Gặp một tên lừa đảo lừa tiền.”
Diêm Thúy Lan:...? “Túi của con còn sạch hơn cả mặt, nghĩ thông mới lừa tiền con.”
Con trai nhà tự nghĩ một chút ?
Sở Vân Phi ủ rũ.
“Con là do sinh ?”
“ . Nếu nhặt con thì nhất định sẽ chọn một thông minh. Tự sinh thì ngu xuẩn một chút việc gì, mất sợ tăng gánh nặng cho khác.”
Diêm Thúy Lan tỏ rõ sự ghét bỏ trong lời .
Sở Vân Phi nghĩ tới lời Tô Tiêu Thất .
“Ai, kẻ lừa đảo sẽ tin lời cô .”
Diêm Thúy Lan hiểu rõ gật đầu.
“Vậy thì là kẻ lừa đảo đụng tên ngốc là con.”
Tô Tiêu Thất mở cửa phòng bệnh.