Tô Tiêu Thất Chiến Bắc Hành bằng ánh mắt nũng nịu, Chiến Bắc Hành đúng là hiểu cô.
Yêu yêu !
Chiến Bắc Hành dứt lời đều tức giận .
Tưởng Kiến Phương là đầu tiên đồng tình.
“Những gì Tiêu Thất đều đúng.”
Chiến Bắc Đình: “….”
Mù quáng ủng hộ ?
Tô Tiêu Thất bỏ qua hết tất cả ánh mắt hoài nghi của về phía Chu Nguyệt.
“Chị dâu. Chị tính khi li hôn xong sẽ sống ở ?”
Chu Nguyệt thấy Tiêu Thất hỏi như thì giật , bất giác : “Nông trường Tân Cương.”
Cô hỏi qua nhưng ở đó thì liên quan gì đến Chiến Bắc Đình? Những lời khi khác thành…
Tưởng Kiến Phương: “…”
“Chu Nguyệt, con cần đứa con trai ngốc nghếch đó của nữa ?”
“Mẹ, con xin .” Chu Nguyệt cúi gằm mặt, cô cần mà là từ đến Chiến Bắc Đình chẳng hề bận tâm đến cô .
Chiến Dân Đức ngoảnh đầu tát hai cái mặt Chiến Bắc Đình: “Cái đồ vô dụng . Ba và mày yêu thương cả đời, sinh cái thứ ngu si như mày chứ?”
Tô Tiêu Thất cảm thấy hả hê.
“Ba, ba, ba đánh thêm vài cái nữa , con của ba đúng là đồ đần mà.”
“Đần độn như heo .”
Tô Tiêu Thất thích nhất là thấy cảnh loại ngu xuẩn như đánh cho một trận.
“Không, , xin con heo. Con trai của ba còn ngu hơn cả heo.”
Nghe xong những lời Chiến Dân Đức tức giận, xuống tay cũng mạnh. Tưởng Kiến Phương nỡ. Đánh…cũng mạnh tay quá đó. Sao thể nỡ lòng nào mà đánh mạnh như ?
Bà nhanh chóng kéo Chiến Dân Đức : “Ông đánh mạnh quá.”
“Cầm lấy, lấy cái chổi lông gà mà đánh như sẽ đau tay.” Vừa nhét cây chổi lông gà tay Chiến Dân Đức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-437.html.]
Chiến Dân Đức cảm động, vẫn là vợ của .
Chiến Bắc Đình: “…”
Anh chắc chắn là nhặt về nuôi. Hu hu hu…
Chiến Dân Đức thẳng mắt Chiến Bắc Đình, thực sự thì cuộc sống hôn nhân của con trai thứ hai của bọn họ hạnh phúc. kết hôn thì chịu trách nhiệm với cuộc hôn nhân và gia đình .
“Hây…”
Chiến Dân Đức đột nhiên vứt cây chổi lông gà xuống trong nhà.
Tưởng Kiến Phương thấy bờ vai cả đời thẳng tắp của chồng bây giờ rủ xuống thì nhịn mà rưng rưng nước mắt.
Bà trợn mắt Chiến Bắc Đình.
“Con xem Tô Tiểu Thất những gì? Đừng những việc hối hận.”
Bà thở dài một cái.
“Chu Nguyệt, nhà họ Chiến với con.”
Nói bà tìm Chiến Dân Đức, bao nhiêu năm nay bà đều sống mà cần bận tâm gì đều là do Chiến Dân Đức chăm sóc.
Hôm nay bà khuyên bảo ông .
Chiến Bắc Tú tức giận: “Miệng của chị đúng là xui quẩy.”
“Nếu chị mà tới thì nhà cũng chẳng xảy nhiều chuyện vớ vẩn như .”
Tô Tiêu Thất mỉa mai: “Cô đại tiện đường đó che thì thể chứng minh rằng từng đại tiện đường ?”
“Chị đúng là tục tĩu.”
Chiến Bắc Tú ghét Tô Tiêu Thất, cũng ghét luôn cả Chiến Bắc Hành.
Hai tay Tô Tiêu Thất buông thõng xuống.
“Cô thì thanh cao.”
“Bắc Tú, xin Tiêu Thất .” Chiến Bắc Thành nghiêm khắc cô .
“Em xin đấy.”
Chiến Bắc Tú đầu chạy , còn to: “Em cũng chẳng cần năm và chị dâu. Cả nhà chúng vốn dĩ mấy, nhận về đây gì?”
“Không là vì thấy nhà chúng tiền địa vị ?”